(anonymous) TIỂU CẦU writes:Chào chị Vân,Là bệnh nhân nên mới gặp nhau trên Web, trước hết cám ơn chị với những chia sẻ về bệnh tình của mình, những gì liên quan đến giảm tiểu cầu.Tôi cũng là bệnh nhân giảm tiểu cầu. Tôi được mô tả tình trạng cơ thể và việc xét nghiệm và nhận tờ kết quả của bác sĩ: giảm tiểu cầu ngoại vi.- Từ năm 2000 đến nay, mỗi lần ăn cơm trưa xong thì tôi bước lên cầu thang là chóng mặt; Cơ thể lúc nào cũng mệt mỏi. Tôi rất ham làm việc, nhưng ngồi trước màn hình máy tính chừng hơn 1 giờ là say sẩm. Cường độ làm việc giảm hẳn. Cơ thể không được khỏe nên làm việc gì cũng phải chậm chậm, làm nhanh thì sẽ chóng mặt.- Năm 2006 đến nay, tình trạng đó tăng lên, tôi kiểm tra Canxi máu và bác sĩ nói là có thể nguyên nhân giảm Canxi. Tôi đã dùng thuốc Canxi theo lời khuyên của bác sĩ. Tôi dùng nhiều đợt và nhiều loại thuốc liên quan đến Canxi khác nhau, nhưng đã hơn 10 tháng vẫn không có kết quả là bao. Thật sự thì hàm lượng Canxi có tăng lên.- Tháng 7 vừa rồi, tôi đi gặp bác sĩ và trình bày một lần nữa. Bác sĩ đề -nghị khám tổng quát, bao gồm: Xét nghiệm hóa sinh mau, Siêu âm tim (vì nghi ngờ bệnh tim), Kiểm tra chức năng Gan, Huyết đồ, Tủy đồ. Khi xem kết quả tủy đồ thì kết luận: Cơ quan sản xuất máu ở cả 3 dòng đều bình thường. Tuy nhiên, tiểu cầu giảm ở ngoại vi.- Bác sĩ bảo tôi nhập việc để điều trị một tuần, nhưng một bác sĩ khác quen với tôi lại bảo rằng: chỉ cần chích thuốc bổ cho cơ thể khỏe lên thì sẽ lướt. Tôi chích 20 ống Becozyme, kết quả thì sức khỏe tôi tăng lên thật, buổi chiều tôi thường đi tắm biển và cơ thể thật sự sảng khoái. Tôi có sức để làm việc nhiều giờ (bận việc nên không đi tắm biển được). Được khoảng một tháng, mấy ngày hôm nay, cơ thể lại mỏi mệt như trước.Vài dòng chia sẻ trên đây, cũng muốn hỏi VânChi có những triệu chứng như tôi không?Chúc mọi người vui khỏe trẻ mãi không già!
(vanchi) Chào bạn,Rất cảm ơn những chia sẻ của bạn! Đó sẽ là một nguồn tư liệu sinh động về những truờng hợp bệnh lý cụ thể để những bệnh nhân tiểu cầu khác cùng tham khảo. Tôi không có những triệu chứng đó, và cũng không được kết luận là "giảm tiểu cầu ngoại vi" mà chỉ là "giảm tiểu cầu". Vậy nên tôi không thể gợi ý hoặc tư vấn gì cho bạn được. Nhưng biết đâu chúng ta sẽ gặp ai đó cũng bị như vậy, có kinh nghiệm điều trị những triệu chứng đó, họ sẽ có thể cho bạn những lời khuyên hữu ích.Chúc bạn luôn vui và có được những khoảng thời gian cho riêng mình để nhanh chóng phục hồi sức khoẻ!
(dothanhlan67) Chào chị Vân Chi: Tôi cũng là một bệnh nhân bị giảm tiểu cầu. Tôi đã từng cắt mất lá lách mà bệnh không khỏi. hiện tại bệnh của tôi vẫn luôn thường trực trong người nhưng khoảng hơn một năm nay tôi cũng điều trị theo cách riêng của mình nên không phải nằm viện nữa.Như chị tiểu cầu của tôi lúc nào cũng chỉ ở mức 40-70 là tôi thấy như mình không có bệnh. khoảng 1-2 tháng tôi mới di xét nghiệm khi tiểu cầu xuống 20-30 tôi mới bắt đầu uống thuốc với liều dùng rất thấp.Nhưng gần đây tôi thấy có thông tin về việc uống cây Kim trâm có tác dụng tốt cho tiểu cầu, chị đã thử chưa?Tôi cũng đã đến chỗ ông Long, nhưng tôi thấy ko tin tưởng cho lắm. Hiện nay chị có thấy thông tin nào mới về cách điều trị bệnh xuất huyết giảm tiểu cầu thì làm ơn thông tin cho tôi và mọi ng` cùng biết.Y!M của tôi là: dothanhlan67
(vanchi) Chào chị,Tôi chưa thử cây Kim Trâm (hay là Kim Châm, không rõ nữa) nhưng có một số thông tin rằng nó rất tốt đối với bệnh giảm tiểu cầu. Thêm chị khẳng định nữa thì càng tin tưởng. Những bệnh nhân khác sẽ có thêm căn cứ để sử dụng.Còn về ông Long, tôi nghĩ một trong những đặc điểm của thuốc nam là không phải luôn phù hợp với tất cả mọi người mà còn tùy cơ địa của từng người nữa. Ai thấy kết quả tốt thì nên duy trì. Ai không phù hợp thì nên chuyển phương pháp khác.Nếu có thông tin gì mới tôi sẽ cập nhật ngay trên blog này. Nếu chị quan tâm, xin hãy theo dõi.Cảm ơn chị đã chia sẻ.
(dothanhlan67) Chào chị Vân :Qua những thông tin chị chia sẻ cho những người cùng bị bệnh rất hay. Nếu trước đây mà có những kinh nghiệm này của chị chắc là tôi dã không cắt lá lách. Những năm tôi bị bệnh vào bệnh viện lần nào ra viện bs cũng khuyên tôi nên cắt lách. Đến năm 2005 sau nhiều lần tiểu cầu tụt còn 10-14 vì khi ra viện tôi thường uống rất ít thuốc vì không chịu được nên đồng ý cắt lách.Khi cắt lách rồi mà vẫn bị lại. hiện tại rất hay bị dị ứng mẩn hết cả người rất ngứa. thời gian trước tôi cũng uống rất nhiều thuốc bắc của viện y học dt, của ông Thiên tích, ông Hành thiện… nhưng đều không được. Thời gian gần đây tôi uống rất ít thuốc tây chỉ khi nào xét nghiệm thấy tc khoảng 30-40 thì uống thì uống một đợt medrol khoảng 30-40mg trong 3-4 ngày là dừng. trong khi đó nếu vào viện mỗi ngày dã phải dùng tới 120-160mg methypret thì không thể chịu nổi.Thế hiẹn nay bệnh của chị thế nào? cách dùng thuốc của chị ? phương pháp luyện tập, ăn uống …….chị chia sẻ để mình học cách sống chung với bệnh.RẤT mong chị chia sẻ.
(vanchi) Chia sẻ với chị! Thật đáng tiếc vì chị đã bị cắt lá lách oan uổng. Qua thực tế điều trị của chị có thể thấy các bác sỹ huyết học của Việt Nam mình quá kém. Chắc chắn họ thuộc những người theo trường phái "chỉ số" (nhắm mắt cố sức bằng mọi cách để có chỉ số tểu cầu bình thường, mà không biết rằng rất nhiều người có thể thích nghi và chỉ cần một chỉ số tiều cầu nhất định nào đó- vài chục ngàn- là hoàn toàn sống bình thường được). Giá họ chịu khó đọc một chút, chịu khó học hỏi nâng cao chuyên môn một chút thì sẽ bớt đi được rất nhiều những bệnh nhân bị oan uổng như chị.Qua những gì chị kể, tôi cho rằng cơ thể chị đã thích nghi với mức tiểu cầu thấp hơn bình thường- bao nhiêu ngàn thì tôi không rõ, nhưng chị có thể tự xác định được bằng cách kiểm tra tiểu cầu đều đặn trong một thời gian, khi nó xuống thấp chị thử chỉ số "máu chảy máu đông", nếu vẫn trong giới hạn là ổn.Với tôi, 30-40 vẫn chịu được. Hiện tại tôi không uống thuốc gì nữa, thuốc nam cũng đã dừng, không đủ kiên nhẫn để uống vì ngán quá. Ăn uống bình thường, ít ăn chất bột, chất béo (chủ yếu là giữ dáng chứ không phải vì tiểu cầu). Thể thao vận động, không tập luyện gì đặc biệt khác hơn mọi người.
(anonymous) Anonymous writes:Chào Vân Chi,chào những người ban đi trước.Mình khiếu thị Nhâm là người đồng bệnh như các bạn.Giảm tiểu cầu của mình tình cờ 1 lần đi kiểm tra sức khoẻ lúc đó xét nghiệm kết quả thật phũ phàng mình không hề biết rằng mình có bệnh giảm tiểu cầu.Tiểu cầu còn 50, Bác Sỹ nhìn mình và nghi ngờ cho xét nghiệm lại,kết quả vẫn thế.Họ giới thiệu cho mình đi viện Huyết Học TMW Mình bị sốc sau tin đó và suy sụp sức khoẻ.Sau đó vài ngưòi bạn là vợ Bác Sỹ và những người bạn của họ đã động viên mình rằng mình đã sống chung với nó từ lâu rồi (vì mình nghĩ lại tất cả rằng mình đã bi xuất huyết và chảy máu cam nhiều lần từ những ngày còn trẻ) Đến khi mình trung tuổi không bị chảy máu cam nữa mà thi thoảng có đám xuất huyết ở cánh tay hoặc đùi.Chính vì thế mà mình chẳng bao giờ nghĩ có bệnh như thế.Khi lên huyết học mình xét nghiệm tiểu cầu vẫn giảm và băt đầu các xét nghiệm tiếp theo.Sau chọc tuỷ mình yên tâm vì không có tế bào lạ. Rồi bắt đầu điều trị theo đơn thuốc ngoại trú.Tháng đầu tiên kết quả TC được hơn 240,Mình mừng lắm khoẻ hẳn lên.Mình chủ quan và bỏ thuốc thì kết quả tháng sau lại TC hạ còn dưói 150.Từ đó mình không dám bỏ thuôc nữa Nhưng kết quả vẫn không cải thiện mà TC chỉ ở mức 50đến120 mình cũng uống thuốc của Ông Long 60 thang nhưng không có hiệu quả cao kết quả xét nghiệm không cải thiện chỉ khoẻ hơn thôi. Mình chưa giám bỏ thuốc vì sợ, mặc dù khuôn mặt của mình đang trái xoan nay đã bầu bĩnh lên rồi.Theo mình chúng ta chấp nhận sống chung với lũ coi đó là một số mệnh mà mình vựot lên bằng cách luỵện tập thể thao hoặc đi bộ tuỳ theo sở thích và sức khoẻ của mỗi người.Riêng Mình còn đánh cầu lông và xe máy đi công tác bình thường mà ngoài đời không ai biết mình có bệnh.Hơn nữa là luôn vui vẻ không nên nghĩ đến bệnh và mặc cảm với bệnh thì sẽ tôt hơn nhiều.Bạn nào muốn vui vẻ hơn và muốn làm kinh tế nhẹ nhàng hãy email cho Mình.Mình sẽ tư vấn và giúp các bạn tăng thu nhập.Chúc tất cả các Bạn đồng bệnh hãy dũng cảm lên nhé!Hãy mail cho mình theo địa chỉ khieuthinham@gmail.com Mình sẽ chia sẻ tiếp.(mình năm nay đã 58 tuổi rồi) quê gốc TP.Thái bình nhà riêng ở tiền PhongTPTBìnhvà nhà riêng ở Hà Nội gần cầu khỉ. Tạm biêt và hẹn gặp lại các bạn.
(anonymous) Hoàng Hiền writes:Chào cô Vân Chi và toàn thể mọi nguời.Cháu là Hiền, năm nay 16 tuổi. Cháu ở Đông Anh, Hà Nội. Cháu cũng là thành viên trong đại gia đình mắc bệnh giảm tiểu cầu. Cháu biết mình bị GTC đã được hai tháng từ ngày 17/6. Cháu cũng không biết mình bị GTC từ bao giờ nữa. Có lẽ là từ bé. Vì hồi bé cháu hay bị chảy máu mũi. Nhưng lớn dần ( khoảng tg học cấp 2 ) thì cháu không bị chảy máu mũi nữa. Và đến khoảng thời gian học lớp 9, 10 thì cháu thấy chân tay hay nổi các vết tím. Mẹ cháu có quen 1 bác sĩ tư và hỏi bác ấy triệu chứng đó là bênh gì. Nhưng bác sĩ chỉ bảo là thiếu vtmC nên mẹ cháu đã không cho đi khám và bổ sung vtmC cho cháu. Đến khoảng tg nghỉ hè của lớp 10 vừa rồi thì có 1 bác họ hàng sang chơi thấy chân tay cháu tím mới bảo mẹ cháu cho đi khám. Đến ngày 16/6 thì mẹ cháu cho cháu đến bv Bắc Thăng Long khám. Thì bs hẹn mai nhịn ăn đến xét nghiệm máu. Đến khi có kết quả và bs kết luận bệnh thì cháu mới biết cháu bị GTC và cũng là lần đầu tiên cháu nghe thấy bệnh này. Kết quả XN ghi số TC của cháu là 89k. Họ đã cho cháu nhập viện.Cháu đã nằm viện 1tuần ở viện trên. Họ điều trị = cách tiêm methyl vào ven và uống thuốc bổ. Đến khi ra viện làm xn lại máu nhưng cháu cũng không biết tc là bao nhiêu và bs kê đơn thuốc cho về nhà uống hẹn 1tuần tái khám. Khi ra viện thì mẹ cháu không yên tâm và cho cháu sang BV Bạch Mai khám vào ngày 24/6. Ở bên BM họ cũng cho làm xn máu và tc của cháu có 71k. Họ chuẩn đoán là GTC và cho làm rất nhiều xn nhằm tìm nguyên nhân và trong đó có cả xn tuỷ đồ. Trc khi sang BM khám thì cháu có lên mạng tìm hiểu về bệnh này và được biết đến blog của cô. Cháu được đọc bài miêu tả về chọc tuỷ. Nên lúc cầm phiếu chỉ định trên tay mà cháu đã sợ vô cùng và đã rưng rưng nc mắt. Cháu rất sợ đau nên xin mẹ không làm. Nhưng mẹ cháu đã nộp phí và khuyêm cháu làm mới tìm ra nguyên nhân. Cháu đã lấy hết can đảm để đi vào phòng xn. Đúng là rất đau và cháu đã khóc rất nhiều. May sao là nó chỉ đau 1 lúc. Cháu nghe nói chóc tuỷ để lại nhiều di chứng,liệu có phải không cô? Đến khi lấy được kq của tất cả các xn thì tất cả đều đẹp và không có gì cho thấy là nguyên nhân gây ra bệnh. Ở phiếu kq xb tuỷ đồ thì tc của cháu chỉ có 62K. Bs đã kết luận vào đơn thuốc là: giảm tiểu cầu ngoại vi, tuỷ nghèo mẫu tiểu cầu. Cháu cũng không biết mình thuộc nhóm GTC nào? Có phải GTC vô căn không hả cô? Bs đã kê đơn thuốc cho về nhà điều trị theo đơn. Và tất nhiên trong đó có Medexa(16mg)với liều dùng là 2v/1ngày trong 15 ngày và một số loại thuốc khác nữa ạ. Mẹ cháu mua thuốc mất rất nhiều tiền, tận 735nghìn. Cháu rất xót thay cho bố mẹ cháu. Vì gia đình cháu cũng không phải giàu có mà cũng không phải khó khăn, chỉ gọi là đủ ăn đủ mặc. Bs hẹn tái khám sau 1 tháng. Đến ngày 24/7 vừa rồi cháu sang khám lại và phải làm xn tiếp thì thấy tc tăng lên 142. Cháu thấy tc của cháu tăng chậm thì phải. Vì cháu thấy mọi người khi uống thuốc thì tc đều tăng vọt trên mức bình thường. Và bs lại kê lại đơn với các loại thuốc khác hoàn toàn , duy chỉ có Medexa(16mg) là giống và giảm tiều dùng xuống 1v/1ngày trong 30 ngày. Cháu thấy mặt cháu cũng to và dày hơn trước. Chắc là do tác dụng phụ của thuốc phải không cô? Còn một số triệu chứng như run tay, chân tay và đầu rất hay bị giật giống như kiểu rút gân vậy ạ, mặt mọc mụn, thỉnh thoảng cháu cũng hay bị đau bụng tiêu chảy. Đó có phải do thuốc không ạ? Tại đến khi ngưng uống Medexa thì cháu không thấy vậy nữa. Đợt này uống tiếp Medexa không biết là có bị tiếp không,cháu sợ lắm rồi cô ạ. Bây giờ cháu không biết phải làm sao đây. Khi mà cứ phải uống thuốc tây, những loại thuốc rất khó uống(những lần đầu chưa quen thuốc nước cháu đã nôn ra khi uống). Nghe lời khuyên của cô là uống thuốc nam nên cháu bảo mẹ cháu cho đi khám ở những chỗ chuyên đông y. Nhưng mẹ cháu bảo uống 1 loại thuốc thôi không thì lại phản td thuốc. Cháu thì sợ phải uống thuốc tây rồi. Mà xin đi khám chỗ ông Long mà cô bảo thì bố mẹ cháu không tin vì đây là thông tin trên mạng nên bố mẹ cháu cảnh giác quá. Cháu có nên dùng tiếp thuốc tây không hả cô? Cháu sợ nếu uống tiếp thuốc tây thì 1 ngày nào đó cháu sẽ không còn bề ngoài như trước nữa. Hiện nay thì cháu vẫn ăn uống bình thường và thỉnh thoảng vẫn đánh cầu lông. Trông cháu vẫn khoẻ mạnh bt. Thi thoảng thì đầu cháu lại lên cơn đau nhức nhối, giật giật thôi ạ. Nhìn cháu chắc chẳng ai nghĩ bị bệnh. Hôm nay có thời gian rảnh cháu viết bài tâm sự cùng cô và mọi người. Cháu rất mong nhận đuợc chia sẻ từ cô và mọi người để nhận được những thông tin hữu ích nhất. Địa chỉ email của cháu:hoanghien1509@yahoo.com và địa chỉ Y!M:hoanghien1509. Cháu rất mong mọi người addnick và có thể chia sẻ trực tuyến với mọi người. Cháu xin chào cô và tất cả mọi người.P/s: Nếu cô bận không thể trả lời cháu cũng không sao đâu ạ. Khi nào cô rảnh và có thể trả lời được thì cô trả lời trên blog của cô hoặc vào email của cháu cũng được ạ. Cháu cảm ơn cô vì đã đưa ra blog này để mọi người đồng cảnh có thể quan tâm, chia sẻ và giúp đỡ nhau. Cháu Hiền
(anonymous) Cường writes:Xin chào tất cả mọi người!! Mình tên là Cường,hôm nay mình thấy mu bàn tay mình xuất huyết dưới da , 3 tháng trước đây mính có đi xét nghiệm máu, bác sĩ nó mình bị tiểu cầu thấp,nhưng mình cũng không để ý vì mình thấy người khỏe bình thường, bạn nào có kinh nghiệm về bệnh này có thể tư vấn cho mình được không ?
(vanchi) Hiền thân,Trước hết, cô chia sẻ với cháu về tình hình bệnh tật. Mong cháu cứ bình tĩnh, kiên trì rồi sẽ ổn thôi.Cô không phải bác sỹ và cũng không có kiến thức gì về ngành y nên không trả lời được các câu hỏi của cháu. Cô chỉ muốn chia sẻ với cháu một số điều:Bệnh giảm tiểu cầu không có biểu hiện lâm sàng gì hết, không đau đớn, mệt mỏi gì gì cả. Nó chỉ có một nguy cơ duy nhất là có thể gây xuất huyết, từ mức nhẹ như cháu vẫn bị, đến mức nặng là chảy máu cấp tính ồ ạt. Vậy nên, lúc chưa bị giảm tới mức xuất huyết thì cuộc sống của người bị bệnh này hoàn toàn bình thường như mọi người. Vì thế, những cơn đau đầu của cháu cần được khám để tìm đúng nguyên nhân, chứ không phải do giảm tiểu cầu đâu.Nếu cháu đã đọc hết các bài ở blog này, sẽ thấy là hầu như rất ít người chữa được khỏi bệnh này hoàn toàn, mà đều chấp nhận sống chung với lũ. Nhưng tiểu cầu thấp mà ở mức cơ thể thích nghi được thì cũng hoàn toàn không nguy hiểm gì cả, hoàn toàn không cần phải uống thuốc gì. Như cô đã bỏ thuốc lâu rồi, hiện giờ không hề uông gì cả, và tiểu cầu chỉ dao động ở mức vài chục ngàn, nhưng vẫn hoàn toàn khoẻ mạnh. Và cô không hề lo lắng gì nữa về chuyện tiểu cầu của mình thấp như vậy.Theo cô, cháu không nên quá lo lắng mà ảnh hưởng tới sức khoẻ. Nếu hết được những triệu chứng xuất huyết và thấy người khoẻ mạnh (dù tiểu cầu vẫn cứ thấp) thì không cần phải băn khoăn gì đâu!Chúc cháu yên tâm và vui vẻ!
(anonymous) Anonymous writes:Chào cô vanchi,con năm nay 2 năm,lần đầu nhập viện ở Kiên Giang hình như con ko con tiểu cầu nào hết,xuất huyết ra mặt,mắt,chảy máu chân răng đông thành cục trong miệng,chỗ tiêm để lấy máu của con thì tím đen và sưng lên 1 cục to lắm,nhưng con vẫn đi đứng bình thường chỉ hơi mờ mắt thôi,Rồi con nhập viện truyền 7 bịt tiểu cầu của 4 người bạn học chung,trong lúc truyền con có bị dị ứng ngứa khắp người nhưng mà truyền vô nhiêu cũng không giữ lại,bệnh viện Kg chuyển lên BV Chợ Rẫy,ở đây con cũng truyền tiếp và lấy tủy( ở KG con lấy tủy rồi),vừa truyền vừa tiêm thuốc, con ở BVCR 1 tuần thì xuất viện và tái khám thường xuyên,con uống thuốc medexa và chích medexa nữa, con dùng thuốc nhiều lắm, mặt con mập lên, mụn nổi và bị nứt da nhiều lắm,tái khám gần 1 năm thì giảm bớt và không uống thuốc nữa.Giờ thì thình thoàng con thấy xuất huyết ít là con tự mua medexa uống ah( giờ con cũng đang uống nửa viên/ ngày),vậy có được không cô,con có được chạy nhảy chơi thể thao không.Mẹ con nói bệnh này không có chồng được đúng không cô và tại sao dzị,con ốm yếu nhiều bệnh lắm (chắc tại mẹ con sinh con lúc 42 tuổi ),con còn bị vẹo cột sống ngực nữa( con là con gái mà năm nay con 21 tuổi rồi),sức khỏe thì không được tốt,học hành thì không giỏi,con chả biết tương lai con rồi sao nữa, nhiều lúc con muốn chết cô ạ.Cô trả lời con nhe Y!M pham_tieu_nhu. Mail:phamtieunhukg@yahoo.com hoặc pham_tieu_nhu@yahoo.com.vn
(anonymous) Hoàng Hiền writes:Cháu rất cảm ơn những lời khuyên của cô. Cháu bận học nhiều nên chưa cảm ơn cô được sớm nên cháu mong cô thông cảm cho cháu ạ. Sắp tới trước khi khai giảng năm học mới thì cháu được nghỉ một vài ngày và những ngày đó lại dành cho việc đi tái khám. Lần này cháu làm xét nghiệm xem kết quả ra sao rồi sẽ thuyết phục mẹ cháu không mua thuốc nữa. Cháu xin chúc cô luôn luôn khoẻ mạnh, yêu đời và hoàn thành tốt mọi công việc trong cuộc sống hằng ngày của cô!
(anonymous) Hoàng Hiền writes:Cháu rất cảm ơn những lời khuyên của cô. Cháu bận học nhiều nên chưa cảm ơn cô được sớm nên cháu mong cô thông cảm cho cháu ạ. Sắp tới trước khi khai giảng năm học mới thì cháu được nghỉ một vài ngày và những ngày đó lại dành cho việc đi tái khám. Lần này cháu làm xét nghiệm xem kết quả ra sao rồi sẽ thuyết phục mẹ cháu không mua thuốc nữa. Cháu xin chúc cô luôn luôn khoẻ mạnh, yêu đời và hoàn thành tốt mọi công việc trong cuộc sống hằng ngày của cô!
(vanchi) Gửi pham_tieu_nhu:Trước hết, cho cô chia sẻ với con về những khó khăn con đang phải đối mặt. Bệnh này khó khỏi được hoàn toàn nên chắc sẽ phải đương đầu với nó lâu dài đấy.Theo cô, con đừng nên uống thuốc một cách tuỳ tiện như vậy, mà chỉ lúc cấp thiết hãy dùng. Muốn vậy, con nên đi kiểm tra tiểu cầu thường xuyên (và BV làm xét nghiệm máu để đếm TC) và theo dõi. Dù TC xuống rất thấp nhưng con vẫn khoẻ mạnh bt, không bị xuất huyết hoặc mệt mỏi gì thì mức TC đó là an toàn. Từ sau, nếu TC từ mức đó trở lên thì không cần dùng thuốc gì cả.Khi con xác định được mức TC an toàn thì không cần lo lắng gì cả. Chỉ khi TC xuống thấp hơn thì lại phải theo dõi xem cơ thể mình an toàn được đến mức tiểu cầu nào.Người bị giảm tiểu cầu vẫn có chồng bt được. Còn việc có con phải suy tính kỹ lưỡng, khi TC ở mức an toàn thì môứi tính đến chuyện mang thai và sinh nở.Chúc con mạnh khoẻ, an toàn!
(anonymous) Hoàng Hiền writes:Cô Chi ơi,cháu dừng thuốc đã 1tháng rồi. Nhưng dạo này bắt đầu xuất huyết ghê quá ạ. Nào thì mũi chảy máu mãi mới hết, chân răng cũng lại gỉ máu luôn ạ. Chân bắt đầu tím nhiều. Vừa rồi kinh nguyệt cháu ra nhiều kinh khủng luôn ạ. Bây giờ cháu vẫn còn thuốc của lần cuối đi khám. Vì hồi cuối tháng 8đi khám về tc lên 172 nên cháu ko uống nữa. Cháu không biết là nên uống tiếp hay không? Và uống như đơn cũ hồi cuối t8 khám về được không ạ? Cháu mong sớm nhận được hồi âm của cô.
(anonymous) Anonymous writes:chào cô Vân Chi,cháu tên là Huyền ở Quảng Bình, năm nay cháu 18 tuổi. cháu cũng mắc phải căn bệnh giảm tiểu cầu này nhưng lại do một trường hợp rất lạ là sau khi đi hàn răng về cháu thấy có nhiều nốt xuất huyết dưới da, những ngày sau đó nốt xuất huyết càng nhiều đi kem là những vết bầm tím, chẩy máu chân răng,từng cục máu đọng lại trên lợi, chảy máu lưỡi và chảy máu âm đạo rấtnhiều.Rất may cho cháu là khi đến chơi nhà của đứa bạn học cùng lớp gặp mẹ của nó là bác sĩ, cô ấy đã khuyên cháu là hôm sau nhịn ăn để đến bv làm xét nghiệm máu. Lúc nghe bác sĩ nói là bị bệnh xuất huyết giảm tiểu cầu thì cháu chẳng biết là bệnh gì và có nghiêm trọng không mà bác sĩ lại yêu cầu nhập viện ngay. Trong 3 ngày ở bệnh viện tỉnh cháu thấy mình vẫn đi lại bình thường chỉ hơi chóng mặt và khó thở một chút, ăn uống vẫn bt nhưng hầu như không cảm nhận đc vị gì cả, lúc điều trị ở bv tỉnh thì bs chỉ cho cháu dùng thuốc solumedrol(40 mg) và lantazolin (30mg). Sau 3 ngày thì bs cho cháu chuyển lên bvtw huế, trong giấy chuyển viện có ghi số lượng tiểu cầu là 0*10^9/l.cháu điều trị 2 tuần ở khoa huyết học bvtw huế thì đc ra viện(2/10/2009),bố mẹ cháu cũng không hỏi bs là tiểu cầu lúc đó đc bao nhiều vì thấy cháu đã khỏe hơn nên mừng quá. Lúc về nhà nhìn mình trong gương cháu suýt không nhận ra mình vì nhìn mặt cháu lúc đó trông chả khác gì cái bị thịt.Hôm nay cháu đi làm xn máu để kiểm tra thì tiểu cầu là 128*10^9/l, bs bảo là độ tttc giảm nhưng không nghiêm trọng, cháu thì lúc nào cũng luôn vui vẻ và yêu đời vì cháu biết nếu có buồn hay lo lắng quá cũng chẳng giải quyết đc chuyện gì hơn nữa lại càng làm cho bố mẹ và mọi người càng lo lắng hơn. Vì muốn biết thêm thông tin về căn bệnh này nên cháu lên mạng tìm kiếm và tình cờ đọc đc blog này của cô, rất cảm ơn cô về những thông tin trên trang blog này nó đã giúp cháu phần nào biết thêm về căn bệnh này và những cách khác ngoài cách phải uống những viên thuốc tây đắng nghét đó để có thể sống cùng căn bệnh này. Cháu cảm ơn cô và mọi người, chúc cô và gia đình luôn khỏe mạnh, hạnh phúc.cháu Trương Huyền
(vanchi) Gửi Hoàng Hiền: Cô không phải là bác sỹ và không có kiến thức gì về y học ngoài một số kinh nghiệm ít ỏi của quá trình điều trị rất ngắn ngủi. bởi thế cô không thể khuyên cháu những trường hợp cấp tính như vậy. Phải tìm đến bác sỹ thô Hiền ạ! Chúc cháu nhanh bình phục!Gửi Trương Huyền: Tiểu cầu của cháu đạt 128K là ổn rồi, vì mức tối thiểu là 150K mà. Như vậy cháu không cần lo lắng làm gì cả, chỉ cần theo dõi thường xuyên là ổn.Chúc mừng cháu và chúc cháu luôn lạc quan, có nghị lực!
(BinhDC75) Chào chị Vân Chi,Rất cám ơn chị về những bài viết rất bổ ích cho những người bị bệnh tiểu cầu thấp.Vừa rồi em có đi kiểm tra sức khoẻ định kỳ và được kết luận là tiểu cầu thấp 123K, sau đó bác sỹ hẹn xét nghiệm máu lại sau 1 tuần và kết quả là 147K. Theo như chỉ số tiểu chuẩn thì mức trung bình sẽ nằm trong dải (150-400K). Vậy chị Vân Chi vui lòng tư vấn giúp nên em phải làm gì? vì hiện cũng thấy hơi hoang mang, không biết tình trạng của em như thế có vấn đề gì ko? Em đang tính đến Viện huyết học làm test lại công thức máu để xác định lại. Kết quả kiểm tra sức khoẻ định kỳ năm ngoái tiểu cầu là 110K nhưng do bác sỹ quá ẩu ko tư vấn nên cứ nghĩ mình ko sao.Hiện nay tình trạng sức khoẻ em vẫn bình thường, tập thể dục đều đặn hàng ngày.Vậy mong chị Vân Chi tư vấn giúp nên phải làm gì? uống thuốc gì và nếu cần chữa trị thì địa chỉ ở đâu? Em là Nam giới, năm nay 36 tuổi.Cám ơn chị nhiều
(vanchi) Chào Bình,Theo chủ quan chị nghĩ thì TC ở mức 123K-147K chưa phải là đáng ngại vì chỉ thấp hơn bình thường có chút xíu không đáng kể. Những bệnh nhân giảm TC đều là những người có mức TC thâp hơn thế nhiều, thâmj chí rất nhiều (Em đọc các bài viết thì sẽ thấy).Vậy nên theo chị em cứ theo dõi cho yên tâm chứ chưa cần uống thuốc tây làm gì vì lợi bất cập hại (tác dụng phụ của thuốc khủng khiếp hơn nhiều những tác dụng nó mang lại)Em đừng quá lo lắng mà ảnh hưởng sức khoẻ!
(BinhDC75) Chào chị Vân Chi,Cám ơn chị đã động viên, em thấy yên tâm hơn nhiều rồi.Nhân tiện chị cho em hỏi, bị TC giảm có kiêng ăn uống gì ko? Hôm trước em đọc đâu đấy thấy bảo TC thấp thì hạn chế vận động manh mà em lại thường chơi thể thao. Không biết liệu có phải dừng và nộp đơn vào câu lạc bộ các cụ để tham gia đi bộ và tập dưỡng sinh ko? :-)Any way, chúc chị sức khoẻ và có nhiều bài viết bổ ích cho mọi người.
(vanchi) Về ăn uống chị chưa nghe ai nói phải kiêng cữ gì cả.Hạn chế tập thể thao là bởi thể thao dễ gây chấn thương, chảy máu, sẽ nguy hiểm nếu TC quá thấp vì sẽ không cầm được máu. Nhưng chị nghĩ mưc TC của em chưa có gì đáng ngại, chưa đến mức phải chuyển sang thái cực quyền đâu 🙂
(anonymous) Anonymous writes:Chào chị Vân Chi và mọi người. Em có em gái năm nay 17 tuổi. Bị chẩn đoán xuất hiện giảm tiểu cầu không đặc hiệu tháng 11/2009. Hiện nay đang điều trị tại nhà. Tuần này tái khám thì tiểu cầu là 59k. Bác sĩ đã tăng liều lượng thêm là 1 viên lomac mỗi ngày. Mỗi ngày em nó uống 2,5 viên Medrol và 2 viên lomac. Tái khám sau một tuần. Sau khi uống em thấy thuốc có tác dụng phụ nhiều quá. Em rất lo. Nhưng em nghĩ vẫn cho em nó điều trị theo phác đồ tại Bệnh viện truyền máu huyết học ở Tp.HCM thêm một thời gian. Con uống thuốc đông y của ông Long thì hiện em đang cân nhắc. Hy vọng sẽ được mọi người chia sẻ thông tin qua nick yahoo hoangtunho_hcm080285@yahoo.com.vn . Chúc mọi người đang mang trong người bênh này hãy vui vẻ và lạc quan nhé. Vì dù sao đây cũng là bênh lành tính. Nếu có vô trong bệnh viên truyền máu và huyết học mới thấy nhiều bênh nặng hơn nhiềuP/s: Đọc blog thấy chị Vân Chi viết blog hay và lạc quan lắm. Cảm ơn chị nhiều về nhiều bài viết thú vị.
(vanchi) Cảm ơn bạn đã đọc blog và chia sẻ!Trước mắt có lẽ cứ theo phác đồ mà BS đã cho rồi theo dõi thêm. Tuy nhiên, theo tôi được biết, rất ít trường hợp khỏi được bệnh hoàn toàn nên cần xác định tư tưởng sống chung với lũ. Nếu tiểu cầu thấp nhưng không có biến chứng gì, không xuất huyết… thì hoàn toàn có thể yên tâm sống vô tư.
(anonymous) Anonymous writes:Cảm ơn chị nhiều về lợi khuyên nhé. Hôm nay đưa bé em đi khám thì tiểu cầu tiếp tục giảm còn 47k. Bác sĩ chuyển sang dùng thuốc medexa kết hợp lomac + thuốc chống các tác dụng phụ. Chắc em vẫn cho bé theo phác đồ điều trị thêm một thời gian. Về thuốc của dược dĩ Đào Kim Long chị uống thấy có hiệu quả không? Em có cho bé em uống hoa Kim Châm mà hình như không hiệu quả cho lắm.
(vanchi) Thuốc nam thì không bao giờ tác dụng ngay được, mà thường phải qua một thời gian rất dài. Hơn nữa, không có thuôc nam nào tốt với tất cả mọi người vì nó phục thuộc cơ địa mỗi người, hợp hay không hợp.Chị uống được khoảng một năm và ngừng lâu rồi. Tiểu cầu vẫn thấp hơn mức tối thiểu nhưng không có dấu hiệu gì đáng ngại nên chị cứ coi như không có bệnh gì.
(anonymous) Anonymous writes:Cảm ơn chị nhiều nhé.Chúc chị và mọi người một năm mới dồi dào sức khỏe, thành công và hạnh phúc trong cuộc sống.Khó khăn chỉ là nhất thời mà thôi.
(anonymous) Anonymous writes:Xin chào các bạn:Bố tôi năm nay 83 tuổi, là cán bộ cao cấp đang nghỉ hưu ở trường Đảng Nguyễn Ái Quốc. Hiện ông đang nằm cấp cứu tại bệnh viện Bạch Mai (Hà Nội), khoa gây mê hồi sức. Ông đã bị xuât huyết não kèm vào đó là tụt tiểu cầu. Hồng cầu trong máu thấp và bạch cầu rất cao. Gan và lá lách sưng to. Các bác sỹ tại bệnh viện Bạch Mai đã mổ não cấp cứu cho ông và hút phần máu đọng trong não ra. Trước khi ông vào cấp cứu, ông có các triệu trứng như kém ăn và người mệt mỏi. Trước khi mổ, ông đã bị hôn mê một vài tiếng đồng hồ (các bác sỹ chẩn đoán là do máu đọng chèn lên não). Sau khi mổ, ông đã liên tục được truyền tiểu cầu và hồng cầu. Nhưng lượng tiểu cầu của ông liên tục giảm xuống làm cho vết thương trong não của ông không ngừng chảy máu. Vì vậy nên sau khi rút ống thoát dịch tại hộp sọ, ông lại tiếp tục rơi vào hôn mê do máu chảy ra trong não. Tình trạng của ông hiện nay rất nguy kịch. Các bác sỹ và bạn đọc nào có ý kiến hoặc kinh nghiệm chữa trị để có thể khuyên gia đình, xin vui lòng gọi tới số điện thoại 01678564255 (gặp chị Oanh) hoặc levanson.pl@gmail.com. SOS!Gia đình xin chân thành cảm ơn và hậu tạ.
(vanchi) Rất tiếc là tôi chỉ biết nói lời chia sẻ chứ không biết nên khuyên gì anh và gia đình cả. Tôi không có kiến thức gì về y học, chỉ có một chút hiểu biết về bệnh giảm tiểu cầu. Nhưng bệnh của bác hiện giờ không đơn thuần là giảm tiểu cầu nữa.Tôi chợt nghĩ, hay là cắt lá lách thử xem sao (không rõ nó đang sưng như vậy thì có cắt được không). Mặc dù tỷ lệ chữa trị thành công bệnh giảm tiểu cầu bằng phẫu thuật lá lách chỉ 50-60%, nhưng trong tình thế còn nước còn tát như hiện tại thì đó cũng là một chiếc phao hy vọng. Anh thử hỏi ý kiến BS xem sao.Bạch Mai không phải BV chuyên khoa huyết học, nên một mặt cứ để họ điều trị cho bác phần xuất huyết và hồi sức cấp cứu. Còn mặt khác thì nên xin tư vấn của BS huyết học xem vì sao tiểu cầu không thể tăng nổi. Anh nên đến Viện huyết học và các bệnh về máu tìm BS cho đúng chuyên khoa.Cầu chúc anh và gia đình tìm được giải pháp hữu hiệu cấp cứu bác!
(anonymous) Anonymous writes:Xin chào chị Vân Chi và các bạn đọc,Trước hết tôi và gia đình xin chân thành cảm ơn sự giúp đỡ và những lời động viên của chị Vân Chi qua blog này và qua cả email. Chúng tôi thực sự cảm động trước tấm lòng của chị.Bố tôi hiện nay bệnh viện xác định là bệnh RỐI LOẠN SINH TỦY – KHÔNG SINH TỦY. Hiện ông đã bị biến chứng xuất huyết não. Các bạn có kinh nghiệm hoặc thông tin gì tư vấn xin gửi vào trang blog này giúp gia đình. SOS!Gia đình xin chân thành cảm ơn!
(vanchi) Thực sự là tôi không biết nói gì vì không có chuyên môn.Hy vọng có ai đó biết, sẽ tư vấn giúp gia đình anh!Cầu mong những điều tốt lành nhất sẽ đến với bác!
(anonymous) nguyễn anh xuân writes:trước tiên em xin chân thành gửi lời cám ơn đến chị vân chi và cũng như các bạn, chị em thật sự em đang lo lắng, mẹ của em bệnh lá lách to tính đến bây giờ là 7 nănm rồi, đi khắp các bệnh viện trong thành phố vẫn ko khỏi, người ta chỉ bán thuốc uống , xong không có cách trị hẳn, bệnh vẫn tái đi tái lại, vừa rồi mẹ em lại thấy đau bên la lách, đau được mấy ngày thì lại cảm thấy tim đập mạnh thở không ra hơi, mẹ em khóc quá trời chị ah, em không biết phải làm gì, nên viết thư này gửi đến chị cũng như các bạn đọc, mong em se được hồi âm. em cảm ơn chị!
(vanchi) Thực sự là chị không biết nói gì vì không có chuyên môn.Hy vọng có ai đó biết, sẽ tư vấn giúp gia đình em!Cầu mong những điều tốt lành nhất sẽ đến với bác!
(vanchi) Có thể đó chỉ là một lúc bất thường, vì lý do gì đó mà tiểu cầu giảm, chứ những triệu chứng cháu nói không phải của bệnh giảm tiểu cầu.Cháu nên đến BV xét nghiệm máu đếm TC xem được bao nhiêu. Đếm vài lần mà vãn thấy thấp hơn 150.000 thì có thể là bệnh giảm TC. Nếu không, rất có thể là bệnh khác.
(anonymous) linh tran writes:chi van anh oi. em hien tai dang mang thai nhung co uongn thuoc medexa 14mg. em nghe noi anh huong den thai dung khong chi / em lo lam dinh se bo thai vi em so sinh con ra se bi di tat. xin chi cho em len khuyen.
(vanchi) Em ơi! Chia sẻ với em, nhưng chị rất tiếc là không thể khuyên em điều gì vì chị không có kiến thức gì về y học. Nhưng chị thấy thuốc điều trị TC rất độc và nhiều tác dụng phụ. Em nên xin ý kiến BS để có quyết định đúng đắn và kịp thời.Và theo chị, nếu TC của em thấp nhưng không có triệu chứng xấu gì, không xuất huyết, khong bầm tím… thì em cứ quên nó đi. TC của chị cugnx chỉ vài ba chục ngàn, nhưng chị không hề nghĩ là mình có bệnh gì cả.À, em thử chỉ số máu chảy máu đông xem sao. Nếu vẫn trong giới hạn an toàn thì hãy quên cái bệnh TC của mình đi!
(anonymous) phương writes:chao chi van vo em cung đồng bệnh như trên khi e đọc thi cũng đã hiểu vay la minh không nên uống thốc tây nhiêu hả chi?mức tối thiểu chính xác là bao nhiêu vây chinếu có bị bầm tím tay chân sơ sơ la cung không sao đúng không chi E cám ơn chị đã chia sẽ
(vanchi) Không ai có thể nói chính xác mức TC bao nhiêu là an toàn bởi điều này phụ thuộc mỗi người. Có người 50.000 đã xuất huyết phải cấp cứu, có người xuống tới 10.000, thậm chí còn vài ngàn vẫn bình thường => Mỗi người tự xác định cho mình mức này thôi, không ai nói được.Chân tay bầm tím vài ba nốt, thoáng qua thì không sao, uông thử C có thể cũng giúp ích. Nhưng nếu bị nhiều và thường xuyên thì phải đến BS.Theo chị biết thì bệnh không di truyền.
(anonymous) Thuy Linh writes:Chị ơi, em là Linh, em bị bệnh giảm tiểu cầu không rõ nguyên nhân đã hơn 5 năm nay ạ. Trước đây, em đã từng liên lạc với chị để hỏi về Lương y Đào Kim Long ạ. Sau khi chăm chỉ uống thuốc của ông Long 1 năm thì bệnh của em có vẻ ổn. Em ko uống thuốc nữa và 3 năm qua, em sống ko cần thuốc.Nhưng đến tháng 10 năm 2010, bệnh của em bị tái phát. Dùng Medrol liều cao ko ăn thua, truyền tiểu cầu máy cũng ko lên. Và đến giờ, em phải dùng hóa chất Endoxan, em đã truyền 3 đợt và giờ tiểu cầu của em vẫn rất thấp, chỉ khoảng từ 7 – 12dvi mà thôi. Chân răng liên tục chảy máu, chân tay thì nhiều vết xuất huyết. Em lo lắm chị ạ, ko biết phải làm sao nữa ạ
(vanchi) Chị nhớ rồi, Linh Baby phải không?Thực sự là chị không có kinh nghiệm gì hơn đâu, nhưng nếu thuốc của ông Long đã từng có tác dụng với em như vậy thì tại sao không thử lại lần nữa nhỉ?Em thử xem sao nhé!
(anonymous) Anonymous writes:Thưa quy vi,Nam nay toi 70 tuoi va song tai My. Vua roi toi da chia xe voi moi nguoi mot so kinh nghiem han hep ve chung benh nay. Toi bi benh tieu cau thap ( platelet low ) Toi thu mau 01 nam toi thieu 04 lan, chi so do tieu cau luc nao cung tu 25-30 da duoc 06 nam. Qua nhieu cuoc kham nghiem va thu tuy song bac si chuyen khoa ve mau tai mot benh vien Tieu Bang dan do toi mot cau rat ngan gon va ro rang. De nghi toi dung bao gio uong hoac tiem bat cu mot loai thuoc gi de tri benh nay. Khi chung ta mac phai chung benh nay thi danh phai chiu vay thoi, khong nen lo au buon buc song thoai mai vui ve, nen tap di bo hang ngay. Uong va tiem thuoc vao tieu cau se len va roi se xuong that nhanh, moi lan len xuong nhu vay benh cang nang them. Nhu the khong nen nghe loi uong va tiem thuoc bay ba, tien mat tat mang. Qua 06 nam toi mac phai chung benh nay toi song rat thoai mai vui ve. Chuyen gi den se den co lo rau vo ich. Truong hop cua toi khi nao benh tro nang mau thoat ra tu mieng va hau mon, goi xe cuu thuong cho vao benh vien o day bac si lo. Quy vi da biet benh vien o My trang bi day du phuong tien, y ta san soc benh nhan nhu nguoi nha, benh vien dau co thieu thuoc, loai thuoc gi ma khong co nhung chinh bac si chuyen khoa ve mau an can dan bao dung bao gio dung mot loai thuoc gi vi benh tieu cau thap khong dung thuoc de tri. Khi mau thoat ra ben ngoai bac si benh vien se lo. Qua kinh nghiem cua toi chia xe cung moi nguoi. Chung ta cau chuc binh an va suc khoe cho nhau.Vo Thuong
(anonymous) Anonymous writes:Thua co Van Chi,Toi la Vo Thuong. Toi phai bo tuc them trong muc "goi cac ban bi giam tieu cau". Tay chan toi moi lan dung o dau thi bam o do, cho bam hien len mau duoi lan da, trong thoi gian tu 20 den 25 ngay moi tan het mau bam. Toi xin thua rang: mot lan nua toi xin nhan manh dung bao gio uong hoac tiem thuoc de tri benh nay vi chung benh tieu cau thap cam tuyet doi khong dung thuoc. Uong thuoc vao mot thoi gian sau no se bien chung benh cang nang rat nguy hiem. Mac phai chung benh nay danh phai chiu thoi dung lo au, so set khong nen suy nghi nhieu, song vui ve thoai mai. Khi nao mau thoat ra ben ngoai phai di ngay toi benh vien la duoc roi. Toi da duoc 02 bac si chuyen khoa ve mau nguoi My tai 02 benh vien lon Tieu bang deu de nghi toi nhu vay. Chung ta chuc binh an cho nhau.Vo Thuong
(vanchi) Cảm ơn anh Vô Thường! Đây quả thực là một quan điểm điều trị trái ngược với những gì y học hiện đại VN đang cố công theo đuổi và hầu như chẳng mấy thành công. Không biết bao nhiêu người cứ đôi ba tháng lại vào viện truyền cortiroid (hoặc các thuốc tương tự) kéo tiểu cầu lên một cách cấp tính, để khi ra viện nó lại tụt xuống tức thì, và lại chuẩn bị cho một đợt vào viện tiếp theo… Cứ vậy, cuộc đời mỏi mòn khổ ải trong bệnh viện, mà chẳng có kết quả khả quan gì.Riêng trường hợp của em: Em không còn quan tâm tới bệnh nữa, không hề dùng bất cứ một loại thuốc gì cả. Và mọi việc có vẻ vẫn ổn thỏa, dù tiểu cầu chẳng đạt được mức tối thiểu.Em cứ nghĩ mình liều, hoặc số em may mắn có mức an toàn cao so với những bênh nhân khác. Hóa ra, rất vô tình, lại đang tuân thủ phương pháp điều trị của y học Mỹ. Thật tuyệt!
(anonymous) Anonymous writes:Thua co Van Chi. Thua cac ban cung dong canh ngo bi benh tieu cau thap. Toi rat buon va tiec cho mot so ban vi qua lo au ma xu dung thuoc bua bai,lam cho tieu cau cang ngay cang nang kho chua tri hon. Co Van Chi noi hoan toan dung. Co mot so bac si khong phai la chuyen khoa con yeu kem ho theo truong phai chi so, nham mat co suc bang moi cach de co tieu cau len muc binh thuong ma khong biet rang rat nhieu nguoi co the thich nghi va chi can mot chi so tieu cau nhat dinh nao do ho van co the song binh yen nhu thuong. Cach day gan 06 nam toi bat dau bi chung benh nay nang lam tay chan deu bam tim va hien mau duoi lan da, dung dau bam do nhung mau chua thoat ra mui, mieng va hau mon. Qua thoi gian xet kham nghiem hon 1/2 thang. Bac si chuyen khoa ve mau nguoi cho toi biet ket qua benh tieu cau thap nhung khong cho toa mua thuoc, toi rat ngac nhien nhin ong va hoi thua bac si toi co the di du lich xa duoc khong? Ong tra loi duoc, neu the bac si cho toi thuoc de uong ong tra loi benh gi ma uong thuoc. Nho loi toi de nghi dung bao gio dung bat cu mot loai thuoc gi vi benh nay khong tri bang uong thuoc, song vui ve, thoai mai, tap di bo hang ngay chi khi nao mau thoat ra ben ngoai rang, mui, hau mon phai vao ngay benh vien la duoc roi o day se co bac si lo. Toi ra ve nhung khong an tam chut nao. Toi hoi them y kien vai ong bac si gia dinh nguoi Viet Nam song lam viec tai My nhung cac ong rat thanh that noi: toi khong phai bac si chuyen khoa ve mau nen khong the noi chinh xac duoc bao toi di den mot bac si chuyen khoa ve mau khac. 1/2 thang sau toi nho mot nguoi ban huong dan toi di gap mot bac si chuyen khoa ve mau nguoi My khac. Toi trinh bay tat ca benh an cua toi co ve ong khong vui. Toi biet y ong dang nghi gi nen toi moi trinh bay toi dang thi hanh nghiem chinh loi dan bao cua bac si toi nhung toi muon hoi them bac si nen kieng an nhung loai thuc pham nao? Luc nay ong moi cuoi va noi voi toi nhung thuc pham nao thich thi an khong kieng cu va bao toi nen nho lam dung theo loi de nghi cua bac si chuyen khoa phu trach kham benh toi. Nhu the hai ong bac si chuyen khoa ve mau deu dong mot quan diem tri benh tieu cau thap la nhu the do. Nhan dip kham benh thuong le, bac si gia dinh toi cho biet, bac si chuyen khoa va toi khong cho ong uong thuoc vi benh nay khong dung thuoc de tri. Neu uong bat cu mot loai thuoc nao benh se bien chung rat nguy hiem, khong nen co suy nghi dung thuoc nang tieu cau len do la mot dieu rat sai lam nghiem trong. Vi the, toi muon cho cac ban dong canh ngo hieu ro them de yen tri vui song, khong nen suy nghi nhieu. chung ta mac phai chung benh nay danh phai chiu vay thoi, co buon lo cung vo ich, chuyen gi den se den. 06 nam roi toi song vui ve, thoai mai. Truoc khi dut loi toi xin loi co Van Chi toi da lap di lap lai van de nay nhieu lan. Chung ta chuc binh an va suc khoe cho nhau.Vo Thuong
(anonymous) Y.Minh writes:Chào chị Chi! Em là Yến Minh đây. Chị dạo này thế nào rồi? Em vẫn thường xuyên vào blog của chị đấy. Thích lắm, vì ngồi nhà mà vẫn được đi du lịch qua ảnh của chị.Cuộc sống của em vẫn thế. Sức khoẻ cũng ổn. Như lúc trước em đã có trao đổi , em đã bỏ thuốc được hơn1 năm , hàng ngày chỉ dùng bột tam thất( cũng có nhiều khi quên và …lười không uống).Hiện nay TC của em còn ổn hơn cả lúc uống thuốc chị ạ. Thấp nhất là 70 và cao nhất là hơn 200. Cứ loanh quanh như thế . Nói chung là trên dưới 100.Em vẫn vô tư,hàng ngày còn tham gia khoá học thể dục thẩm mỹ,vừa khoẻ người, vừa giữ dáng. Hì…Hai năm điều trị bằng thuốc tây, giờ em phải chịu những hậu quả của nó.Lúc uống Medrol thì không đến nỗi, nhưng khi chuyển qua Endoxan ( một loại hoá chất dùng trong điều trị ung thư), em dã bị ảnh hưởng nặng nề. Hiện mắt em mờ hẳn, dị ứng với ánh sáng, toàn bộ hai hàm răng thì ê hết, không dùng đồ nóng hay lạnh được,chỉ dùng được nước ấm thôi.Cũng may là em đã có 2 nhóc, không thì… em nghe nói thuốc ấy còn ảnh hưởng nặng đến việc sinh con nữa.Em muốn cảnh báo các bạn khác đừng theo bác sĩ uống những thứ thuốc ấy.Nó không những không giúp hết bệnh mà còn để lại hậu quả không tốt. Em mong chị luôn khoẻ, luôn gặp nhiều may mắn. Hy vọng một ngày không xa chị em ta lại gặp nhau!
(vanchi) Chào em!Nghe tin em mà vừa vui vừa buồn.Vậy là em đã khỏi hẳn căn bệnh quái ác ấy rồi. TC như thế là quá ổn, hoàn toàn khoẻ mạnh. Mừng cho em! Hy vọng mức TC đó sẽ cứ ổn định và em không còn phải bận tâm gì về nó nữa.Buồn là chị em mình đều đã từng sai lầm, đã nhồi vào người không biết bao nhiêu hoá chất độc hại. Chị may mắn hơn, đã dừng sớm và hậu quả để lại không đáng kể, còn em thì… buồn quá. Thật tiếc! Giá mà biết được những thông tin của anh Thường sớm hơn, chắc chắn chị đã khuyên em kiên quyết dừng thuốc. Dạo đó chị cũng khuyên em nhưng không chắc chắn nên không dám nói mạnh. Giờ thì có cơ sở để mà tin tưởng, để mà kiên quyết, thì đã muộn mất rồi.Chia sẻ với em! Nhưng thôi, mình cứ lạc quan, và khắc phục dần dần em nhỉ!Hy vọng có dịp gặp lại em.
(anonymous) Anonymous writes:Chào chị Vân ChiTôi không giảm tiểu cầu mà giảm cả ba dòng máu ngoại vi, Bác sĩ cho uôpngs predníolon trong vòng 20 ngày thì các chỉ số hòng cầu, bạch cầu và tiểu cầu trở lại bình thường. Nhưng tôi đã không uống thuốc đó nữa từ 1 tuân nay nhưng không biết sao mặt vẫn còn húp, ai cũng "quở". Tôi biết đó là hội chứng cushing. Chị đã uống thứ này, xin hỏi chị bao giờ thì nó bình thường trở lại?Cảm ơn nhiều
(vanchi) Chào anh/chị. Toi cũng không nhớ chính xác sau khi dừng thuốc bao lâu thì mặt mũi trở lại bình thường, nhưng chắc chắn 1 tuần chưa thể đủ. Da thịt con người đâu phải như cao su mà đàn hồi nhanh thế được, cũng phải có thời gian để nó phục hồi. Lại còn phụ thuộc cơ địa từng người nữa, có người nhanh có người chậm hơn.Có điều anh/chị cứ yên tâm. Dừng thuốc là dần dần sẽ lại bình thường mà. Chúc mừng anh/chị.
(anonymous) Anonyme writes:Em chào chị,Lâu lắm rồi em mới vào blog của chị vì đúng ra là em rất chưa quen dùng opera; nên hay lười chị ạ. Hôm nay em vào đây để chia sẻ một tin buồn; ko biết chị đã biết chưa ạ! Em Linhbaby đó chị; em ấy vừa mới ra đi hồi đầu tháng 10 vì cãn bệnh giảm tiểu cầu này. Nói đến đây em muốn gửi đến các bạn một thông điệp rằng chúng ta những người đã bị mắc bệnh này ko nên chủ quan và cũng ko nên quá lo âu. Vì quan điểm là có bệnh phải chữa; và chữa càng sớm càng tốt. Tất nhiên mỗi người một cơ địa và có những nguyên nhân gây bệnh khác nhau ah. Cầu chúc cho tất cả các bạn bè luôn được khỏe mạnh và bình an.
(anonymous) Anonyme writes:Em chào chị, Lâu lắm rồi em mới vào blog của chị vì đúng ra là em rất chưa quen dùng opera; nên hay lười chị ạ. Hôm nay em vào đây để chia sẻ một tin buồn; ko biết chị đã biết chưa ạ! Em Linhbaby đó chị; em ấy vừa mới ra đi hồi đầu tháng 10 vì cãn bệnh giảm tiểu cầu này. Nói đến đây em muốn gửi đến các bạn một thông điệp rằng chúng ta những người đã bị mắc bệnh này ko nên chủ quan và cũng ko nên quá lo âu. Vì quan điểm là có bệnh phải chữa; và chữa càng sớm càng tốt. Tất nhiên mỗi người một cơ địa và có những nguyên nhân gây bệnh khác nhau ah. Cầu chúc cho tất cả các bạn bè luôn được khỏe mạnh và bình an. Em. Thanh Huong
(vanchi) Chào Thanh Hương! Thật bất ngờ và đau lòng khi nghe tin dữ. Lâu rồi không thấy tin tức của các bạn đã từng liên lạc với blog chị, nên chị cũng không rõ mọi người ntn. Không ngờ chuyện đau lòng đã xảy ra.Vậy là chị được biết đã có 2 người ra đi vì bệnh giảm tiểu cầu: trước đây là anh Sáu, và giờ là Linh.Chứng tỏ sự thích ứng và khả năng chống chọi bệnh tật của mỗi người rất khác nhau. Và chưa thể lý giải được nguyên do. Chúng ta may mắn là những người vẫn khoẻ mạnh, thì hãy bình tĩnh, giữ niềm tin, nhưng cũng đừng chủ quan, luôn theo dõi bệnh để có thể ứng phó kịp thời.Xin thắp một nén nhang cho em Linh. Cầu mong em yên nghỉ!
(taivangnguyen) hôm nay vào trang này thấy : chắc mình cũng bị bệnh giảm tiểu cấu rồi VC ơi.Hồi này ngồi vi tính mình hay mệt mỏi, hay thấy choáng nhẹ; nghỉ một lúc là hết, chắc phải đi BV kiểm tra thôi.Cảm ơn bạn nhiều nhé.TV
(vanchi) Ôi, không phải đâu anh ạ. Triệu chứng đó thì nhiều bệnh khác, hoặc có khi chỉ là do mệt mỏi thôi. Chưa có gì để kết luận được là do giảm tiểu cầu đâu anh. Anh cứ giữ sức khoẻ và kiểm tra định kỳ nhé, đừng quá lo lắng!
(anonymous) TIỂU CẦU writes:Chào chị Vân,Là bệnh nhân nên mới gặp nhau trên Web, trước hết cám ơn chị với những chia sẻ về bệnh tình của mình, những gì liên quan đến giảm tiểu cầu.Tôi cũng là bệnh nhân giảm tiểu cầu. Tôi được mô tả tình trạng cơ thể và việc xét nghiệm và nhận tờ kết quả của bác sĩ: giảm tiểu cầu ngoại vi.- Từ năm 2000 đến nay, mỗi lần ăn cơm trưa xong thì tôi bước lên cầu thang là chóng mặt; Cơ thể lúc nào cũng mệt mỏi. Tôi rất ham làm việc, nhưng ngồi trước màn hình máy tính chừng hơn 1 giờ là say sẩm. Cường độ làm việc giảm hẳn. Cơ thể không được khỏe nên làm việc gì cũng phải chậm chậm, làm nhanh thì sẽ chóng mặt.- Năm 2006 đến nay, tình trạng đó tăng lên, tôi kiểm tra Canxi máu và bác sĩ nói là có thể nguyên nhân giảm Canxi. Tôi đã dùng thuốc Canxi theo lời khuyên của bác sĩ. Tôi dùng nhiều đợt và nhiều loại thuốc liên quan đến Canxi khác nhau, nhưng đã hơn 10 tháng vẫn không có kết quả là bao. Thật sự thì hàm lượng Canxi có tăng lên.- Tháng 7 vừa rồi, tôi đi gặp bác sĩ và trình bày một lần nữa. Bác sĩ đề -nghị khám tổng quát, bao gồm: Xét nghiệm hóa sinh mau, Siêu âm tim (vì nghi ngờ bệnh tim), Kiểm tra chức năng Gan, Huyết đồ, Tủy đồ. Khi xem kết quả tủy đồ thì kết luận: Cơ quan sản xuất máu ở cả 3 dòng đều bình thường. Tuy nhiên, tiểu cầu giảm ở ngoại vi.- Bác sĩ bảo tôi nhập việc để điều trị một tuần, nhưng một bác sĩ khác quen với tôi lại bảo rằng: chỉ cần chích thuốc bổ cho cơ thể khỏe lên thì sẽ lướt. Tôi chích 20 ống Becozyme, kết quả thì sức khỏe tôi tăng lên thật, buổi chiều tôi thường đi tắm biển và cơ thể thật sự sảng khoái. Tôi có sức để làm việc nhiều giờ (bận việc nên không đi tắm biển được). Được khoảng một tháng, mấy ngày hôm nay, cơ thể lại mỏi mệt như trước.Vài dòng chia sẻ trên đây, cũng muốn hỏi VânChi có những triệu chứng như tôi không?Chúc mọi người vui khỏe trẻ mãi không già!
(vanchi) Chào bạn,Rất cảm ơn những chia sẻ của bạn! Đó sẽ là một nguồn tư liệu sinh động về những truờng hợp bệnh lý cụ thể để những bệnh nhân tiểu cầu khác cùng tham khảo. Tôi không có những triệu chứng đó, và cũng không được kết luận là "giảm tiểu cầu ngoại vi" mà chỉ là "giảm tiểu cầu". Vậy nên tôi không thể gợi ý hoặc tư vấn gì cho bạn được. Nhưng biết đâu chúng ta sẽ gặp ai đó cũng bị như vậy, có kinh nghiệm điều trị những triệu chứng đó, họ sẽ có thể cho bạn những lời khuyên hữu ích.Chúc bạn luôn vui và có được những khoảng thời gian cho riêng mình để nhanh chóng phục hồi sức khoẻ!
(dothanhlan67) Chào chị Vân Chi: Tôi cũng là một bệnh nhân bị giảm tiểu cầu. Tôi đã từng cắt mất lá lách mà bệnh không khỏi. hiện tại bệnh của tôi vẫn luôn thường trực trong người nhưng khoảng hơn một năm nay tôi cũng điều trị theo cách riêng của mình nên không phải nằm viện nữa.Như chị tiểu cầu của tôi lúc nào cũng chỉ ở mức 40-70 là tôi thấy như mình không có bệnh. khoảng 1-2 tháng tôi mới di xét nghiệm khi tiểu cầu xuống 20-30 tôi mới bắt đầu uống thuốc với liều dùng rất thấp.Nhưng gần đây tôi thấy có thông tin về việc uống cây Kim trâm có tác dụng tốt cho tiểu cầu, chị đã thử chưa?Tôi cũng đã đến chỗ ông Long, nhưng tôi thấy ko tin tưởng cho lắm. Hiện nay chị có thấy thông tin nào mới về cách điều trị bệnh xuất huyết giảm tiểu cầu thì làm ơn thông tin cho tôi và mọi ng` cùng biết.Y!M của tôi là: dothanhlan67
(vanchi) Chào chị,Tôi chưa thử cây Kim Trâm (hay là Kim Châm, không rõ nữa) nhưng có một số thông tin rằng nó rất tốt đối với bệnh giảm tiểu cầu. Thêm chị khẳng định nữa thì càng tin tưởng. Những bệnh nhân khác sẽ có thêm căn cứ để sử dụng.Còn về ông Long, tôi nghĩ một trong những đặc điểm của thuốc nam là không phải luôn phù hợp với tất cả mọi người mà còn tùy cơ địa của từng người nữa. Ai thấy kết quả tốt thì nên duy trì. Ai không phù hợp thì nên chuyển phương pháp khác.Nếu có thông tin gì mới tôi sẽ cập nhật ngay trên blog này. Nếu chị quan tâm, xin hãy theo dõi.Cảm ơn chị đã chia sẻ.
(dothanhlan67) Chào chị Vân :Qua những thông tin chị chia sẻ cho những người cùng bị bệnh rất hay. Nếu trước đây mà có những kinh nghiệm này của chị chắc là tôi dã không cắt lá lách. Những năm tôi bị bệnh vào bệnh viện lần nào ra viện bs cũng khuyên tôi nên cắt lách. Đến năm 2005 sau nhiều lần tiểu cầu tụt còn 10-14 vì khi ra viện tôi thường uống rất ít thuốc vì không chịu được nên đồng ý cắt lách.Khi cắt lách rồi mà vẫn bị lại. hiện tại rất hay bị dị ứng mẩn hết cả người rất ngứa. thời gian trước tôi cũng uống rất nhiều thuốc bắc của viện y học dt, của ông Thiên tích, ông Hành thiện… nhưng đều không được. Thời gian gần đây tôi uống rất ít thuốc tây chỉ khi nào xét nghiệm thấy tc khoảng 30-40 thì uống thì uống một đợt medrol khoảng 30-40mg trong 3-4 ngày là dừng. trong khi đó nếu vào viện mỗi ngày dã phải dùng tới 120-160mg methypret thì không thể chịu nổi.Thế hiẹn nay bệnh của chị thế nào? cách dùng thuốc của chị ? phương pháp luyện tập, ăn uống …….chị chia sẻ để mình học cách sống chung với bệnh.RẤT mong chị chia sẻ.
(vanchi) Chia sẻ với chị! Thật đáng tiếc vì chị đã bị cắt lá lách oan uổng. Qua thực tế điều trị của chị có thể thấy các bác sỹ huyết học của Việt Nam mình quá kém. Chắc chắn họ thuộc những người theo trường phái "chỉ số" (nhắm mắt cố sức bằng mọi cách để có chỉ số tểu cầu bình thường, mà không biết rằng rất nhiều người có thể thích nghi và chỉ cần một chỉ số tiều cầu nhất định nào đó- vài chục ngàn- là hoàn toàn sống bình thường được). Giá họ chịu khó đọc một chút, chịu khó học hỏi nâng cao chuyên môn một chút thì sẽ bớt đi được rất nhiều những bệnh nhân bị oan uổng như chị.Qua những gì chị kể, tôi cho rằng cơ thể chị đã thích nghi với mức tiểu cầu thấp hơn bình thường- bao nhiêu ngàn thì tôi không rõ, nhưng chị có thể tự xác định được bằng cách kiểm tra tiểu cầu đều đặn trong một thời gian, khi nó xuống thấp chị thử chỉ số "máu chảy máu đông", nếu vẫn trong giới hạn là ổn.Với tôi, 30-40 vẫn chịu được. Hiện tại tôi không uống thuốc gì nữa, thuốc nam cũng đã dừng, không đủ kiên nhẫn để uống vì ngán quá. Ăn uống bình thường, ít ăn chất bột, chất béo (chủ yếu là giữ dáng chứ không phải vì tiểu cầu). Thể thao vận động, không tập luyện gì đặc biệt khác hơn mọi người.
(anonymous) Anonymous writes:Chào Vân Chi,chào những người ban đi trước.Mình khiếu thị Nhâm là người đồng bệnh như các bạn.Giảm tiểu cầu của mình tình cờ 1 lần đi kiểm tra sức khoẻ lúc đó xét nghiệm kết quả thật phũ phàng mình không hề biết rằng mình có bệnh giảm tiểu cầu.Tiểu cầu còn 50, Bác Sỹ nhìn mình và nghi ngờ cho xét nghiệm lại,kết quả vẫn thế.Họ giới thiệu cho mình đi viện Huyết Học TMW Mình bị sốc sau tin đó và suy sụp sức khoẻ.Sau đó vài ngưòi bạn là vợ Bác Sỹ và những người bạn của họ đã động viên mình rằng mình đã sống chung với nó từ lâu rồi (vì mình nghĩ lại tất cả rằng mình đã bi xuất huyết và chảy máu cam nhiều lần từ những ngày còn trẻ) Đến khi mình trung tuổi không bị chảy máu cam nữa mà thi thoảng có đám xuất huyết ở cánh tay hoặc đùi.Chính vì thế mà mình chẳng bao giờ nghĩ có bệnh như thế.Khi lên huyết học mình xét nghiệm tiểu cầu vẫn giảm và băt đầu các xét nghiệm tiếp theo.Sau chọc tuỷ mình yên tâm vì không có tế bào lạ. Rồi bắt đầu điều trị theo đơn thuốc ngoại trú.Tháng đầu tiên kết quả TC được hơn 240,Mình mừng lắm khoẻ hẳn lên.Mình chủ quan và bỏ thuốc thì kết quả tháng sau lại TC hạ còn dưói 150.Từ đó mình không dám bỏ thuôc nữa Nhưng kết quả vẫn không cải thiện mà TC chỉ ở mức 50đến120 mình cũng uống thuốc của Ông Long 60 thang nhưng không có hiệu quả cao kết quả xét nghiệm không cải thiện chỉ khoẻ hơn thôi. Mình chưa giám bỏ thuốc vì sợ, mặc dù khuôn mặt của mình đang trái xoan nay đã bầu bĩnh lên rồi.Theo mình chúng ta chấp nhận sống chung với lũ coi đó là một số mệnh mà mình vựot lên bằng cách luỵện tập thể thao hoặc đi bộ tuỳ theo sở thích và sức khoẻ của mỗi người.Riêng Mình còn đánh cầu lông và xe máy đi công tác bình thường mà ngoài đời không ai biết mình có bệnh.Hơn nữa là luôn vui vẻ không nên nghĩ đến bệnh và mặc cảm với bệnh thì sẽ tôt hơn nhiều.Bạn nào muốn vui vẻ hơn và muốn làm kinh tế nhẹ nhàng hãy email cho Mình.Mình sẽ tư vấn và giúp các bạn tăng thu nhập.Chúc tất cả các Bạn đồng bệnh hãy dũng cảm lên nhé!Hãy mail cho mình theo địa chỉ khieuthinham@gmail.com Mình sẽ chia sẻ tiếp.(mình năm nay đã 58 tuổi rồi) quê gốc TP.Thái bình nhà riêng ở tiền PhongTPTBìnhvà nhà riêng ở Hà Nội gần cầu khỉ. Tạm biêt và hẹn gặp lại các bạn.
(vanchi) Chào chị Nhâm,Cảm ơn chị đã chia sẻ! Hy vọng những thông tin của chị sẽ hũu ích cho những người mắc bệnh này!
(anonymous) Hoàng Hiền writes:Chào cô Vân Chi và toàn thể mọi nguời.Cháu là Hiền, năm nay 16 tuổi. Cháu ở Đông Anh, Hà Nội. Cháu cũng là thành viên trong đại gia đình mắc bệnh giảm tiểu cầu. Cháu biết mình bị GTC đã được hai tháng từ ngày 17/6. Cháu cũng không biết mình bị GTC từ bao giờ nữa. Có lẽ là từ bé. Vì hồi bé cháu hay bị chảy máu mũi. Nhưng lớn dần ( khoảng tg học cấp 2 ) thì cháu không bị chảy máu mũi nữa. Và đến khoảng thời gian học lớp 9, 10 thì cháu thấy chân tay hay nổi các vết tím. Mẹ cháu có quen 1 bác sĩ tư và hỏi bác ấy triệu chứng đó là bênh gì. Nhưng bác sĩ chỉ bảo là thiếu vtmC nên mẹ cháu đã không cho đi khám và bổ sung vtmC cho cháu. Đến khoảng tg nghỉ hè của lớp 10 vừa rồi thì có 1 bác họ hàng sang chơi thấy chân tay cháu tím mới bảo mẹ cháu cho đi khám. Đến ngày 16/6 thì mẹ cháu cho cháu đến bv Bắc Thăng Long khám. Thì bs hẹn mai nhịn ăn đến xét nghiệm máu. Đến khi có kết quả và bs kết luận bệnh thì cháu mới biết cháu bị GTC và cũng là lần đầu tiên cháu nghe thấy bệnh này. Kết quả XN ghi số TC của cháu là 89k. Họ đã cho cháu nhập viện.Cháu đã nằm viện 1tuần ở viện trên. Họ điều trị = cách tiêm methyl vào ven và uống thuốc bổ. Đến khi ra viện làm xn lại máu nhưng cháu cũng không biết tc là bao nhiêu và bs kê đơn thuốc cho về nhà uống hẹn 1tuần tái khám. Khi ra viện thì mẹ cháu không yên tâm và cho cháu sang BV Bạch Mai khám vào ngày 24/6. Ở bên BM họ cũng cho làm xn máu và tc của cháu có 71k. Họ chuẩn đoán là GTC và cho làm rất nhiều xn nhằm tìm nguyên nhân và trong đó có cả xn tuỷ đồ. Trc khi sang BM khám thì cháu có lên mạng tìm hiểu về bệnh này và được biết đến blog của cô. Cháu được đọc bài miêu tả về chọc tuỷ. Nên lúc cầm phiếu chỉ định trên tay mà cháu đã sợ vô cùng và đã rưng rưng nc mắt. Cháu rất sợ đau nên xin mẹ không làm. Nhưng mẹ cháu đã nộp phí và khuyêm cháu làm mới tìm ra nguyên nhân. Cháu đã lấy hết can đảm để đi vào phòng xn. Đúng là rất đau và cháu đã khóc rất nhiều. May sao là nó chỉ đau 1 lúc. Cháu nghe nói chóc tuỷ để lại nhiều di chứng,liệu có phải không cô? Đến khi lấy được kq của tất cả các xn thì tất cả đều đẹp và không có gì cho thấy là nguyên nhân gây ra bệnh. Ở phiếu kq xb tuỷ đồ thì tc của cháu chỉ có 62K. Bs đã kết luận vào đơn thuốc là: giảm tiểu cầu ngoại vi, tuỷ nghèo mẫu tiểu cầu. Cháu cũng không biết mình thuộc nhóm GTC nào? Có phải GTC vô căn không hả cô? Bs đã kê đơn thuốc cho về nhà điều trị theo đơn. Và tất nhiên trong đó có Medexa(16mg)với liều dùng là 2v/1ngày trong 15 ngày và một số loại thuốc khác nữa ạ. Mẹ cháu mua thuốc mất rất nhiều tiền, tận 735nghìn. Cháu rất xót thay cho bố mẹ cháu. Vì gia đình cháu cũng không phải giàu có mà cũng không phải khó khăn, chỉ gọi là đủ ăn đủ mặc. Bs hẹn tái khám sau 1 tháng. Đến ngày 24/7 vừa rồi cháu sang khám lại và phải làm xn tiếp thì thấy tc tăng lên 142. Cháu thấy tc của cháu tăng chậm thì phải. Vì cháu thấy mọi người khi uống thuốc thì tc đều tăng vọt trên mức bình thường. Và bs lại kê lại đơn với các loại thuốc khác hoàn toàn , duy chỉ có Medexa(16mg) là giống và giảm tiều dùng xuống 1v/1ngày trong 30 ngày. Cháu thấy mặt cháu cũng to và dày hơn trước. Chắc là do tác dụng phụ của thuốc phải không cô? Còn một số triệu chứng như run tay, chân tay và đầu rất hay bị giật giống như kiểu rút gân vậy ạ, mặt mọc mụn, thỉnh thoảng cháu cũng hay bị đau bụng tiêu chảy. Đó có phải do thuốc không ạ? Tại đến khi ngưng uống Medexa thì cháu không thấy vậy nữa. Đợt này uống tiếp Medexa không biết là có bị tiếp không,cháu sợ lắm rồi cô ạ. Bây giờ cháu không biết phải làm sao đây. Khi mà cứ phải uống thuốc tây, những loại thuốc rất khó uống(những lần đầu chưa quen thuốc nước cháu đã nôn ra khi uống). Nghe lời khuyên của cô là uống thuốc nam nên cháu bảo mẹ cháu cho đi khám ở những chỗ chuyên đông y. Nhưng mẹ cháu bảo uống 1 loại thuốc thôi không thì lại phản td thuốc. Cháu thì sợ phải uống thuốc tây rồi. Mà xin đi khám chỗ ông Long mà cô bảo thì bố mẹ cháu không tin vì đây là thông tin trên mạng nên bố mẹ cháu cảnh giác quá. Cháu có nên dùng tiếp thuốc tây không hả cô? Cháu sợ nếu uống tiếp thuốc tây thì 1 ngày nào đó cháu sẽ không còn bề ngoài như trước nữa. Hiện nay thì cháu vẫn ăn uống bình thường và thỉnh thoảng vẫn đánh cầu lông. Trông cháu vẫn khoẻ mạnh bt. Thi thoảng thì đầu cháu lại lên cơn đau nhức nhối, giật giật thôi ạ. Nhìn cháu chắc chẳng ai nghĩ bị bệnh. Hôm nay có thời gian rảnh cháu viết bài tâm sự cùng cô và mọi người. Cháu rất mong nhận đuợc chia sẻ từ cô và mọi người để nhận được những thông tin hữu ích nhất. Địa chỉ email của cháu:hoanghien1509@yahoo.com và địa chỉ Y!M:hoanghien1509. Cháu rất mong mọi người addnick và có thể chia sẻ trực tuyến với mọi người. Cháu xin chào cô và tất cả mọi người.P/s: Nếu cô bận không thể trả lời cháu cũng không sao đâu ạ. Khi nào cô rảnh và có thể trả lời được thì cô trả lời trên blog của cô hoặc vào email của cháu cũng được ạ. Cháu cảm ơn cô vì đã đưa ra blog này để mọi người đồng cảnh có thể quan tâm, chia sẻ và giúp đỡ nhau. Cháu Hiền
(anonymous) Cường writes:Xin chào tất cả mọi người!! Mình tên là Cường,hôm nay mình thấy mu bàn tay mình xuất huyết dưới da , 3 tháng trước đây mính có đi xét nghiệm máu, bác sĩ nó mình bị tiểu cầu thấp,nhưng mình cũng không để ý vì mình thấy người khỏe bình thường, bạn nào có kinh nghiệm về bệnh này có thể tư vấn cho mình được không ?
(vanchi) Hiền thân,Trước hết, cô chia sẻ với cháu về tình hình bệnh tật. Mong cháu cứ bình tĩnh, kiên trì rồi sẽ ổn thôi.Cô không phải bác sỹ và cũng không có kiến thức gì về ngành y nên không trả lời được các câu hỏi của cháu. Cô chỉ muốn chia sẻ với cháu một số điều:Bệnh giảm tiểu cầu không có biểu hiện lâm sàng gì hết, không đau đớn, mệt mỏi gì gì cả. Nó chỉ có một nguy cơ duy nhất là có thể gây xuất huyết, từ mức nhẹ như cháu vẫn bị, đến mức nặng là chảy máu cấp tính ồ ạt. Vậy nên, lúc chưa bị giảm tới mức xuất huyết thì cuộc sống của người bị bệnh này hoàn toàn bình thường như mọi người. Vì thế, những cơn đau đầu của cháu cần được khám để tìm đúng nguyên nhân, chứ không phải do giảm tiểu cầu đâu.Nếu cháu đã đọc hết các bài ở blog này, sẽ thấy là hầu như rất ít người chữa được khỏi bệnh này hoàn toàn, mà đều chấp nhận sống chung với lũ. Nhưng tiểu cầu thấp mà ở mức cơ thể thích nghi được thì cũng hoàn toàn không nguy hiểm gì cả, hoàn toàn không cần phải uống thuốc gì. Như cô đã bỏ thuốc lâu rồi, hiện giờ không hề uông gì cả, và tiểu cầu chỉ dao động ở mức vài chục ngàn, nhưng vẫn hoàn toàn khoẻ mạnh. Và cô không hề lo lắng gì nữa về chuyện tiểu cầu của mình thấp như vậy.Theo cô, cháu không nên quá lo lắng mà ảnh hưởng tới sức khoẻ. Nếu hết được những triệu chứng xuất huyết và thấy người khoẻ mạnh (dù tiểu cầu vẫn cứ thấp) thì không cần phải băn khoăn gì đâu!Chúc cháu yên tâm và vui vẻ!
(anonymous) Anonymous writes:Chào cô vanchi,con năm nay 2 năm,lần đầu nhập viện ở Kiên Giang hình như con ko con tiểu cầu nào hết,xuất huyết ra mặt,mắt,chảy máu chân răng đông thành cục trong miệng,chỗ tiêm để lấy máu của con thì tím đen và sưng lên 1 cục to lắm,nhưng con vẫn đi đứng bình thường chỉ hơi mờ mắt thôi,Rồi con nhập viện truyền 7 bịt tiểu cầu của 4 người bạn học chung,trong lúc truyền con có bị dị ứng ngứa khắp người nhưng mà truyền vô nhiêu cũng không giữ lại,bệnh viện Kg chuyển lên BV Chợ Rẫy,ở đây con cũng truyền tiếp và lấy tủy( ở KG con lấy tủy rồi),vừa truyền vừa tiêm thuốc, con ở BVCR 1 tuần thì xuất viện và tái khám thường xuyên,con uống thuốc medexa và chích medexa nữa, con dùng thuốc nhiều lắm, mặt con mập lên, mụn nổi và bị nứt da nhiều lắm,tái khám gần 1 năm thì giảm bớt và không uống thuốc nữa.Giờ thì thình thoàng con thấy xuất huyết ít là con tự mua medexa uống ah( giờ con cũng đang uống nửa viên/ ngày),vậy có được không cô,con có được chạy nhảy chơi thể thao không.Mẹ con nói bệnh này không có chồng được đúng không cô và tại sao dzị,con ốm yếu nhiều bệnh lắm (chắc tại mẹ con sinh con lúc 42 tuổi ),con còn bị vẹo cột sống ngực nữa( con là con gái mà năm nay con 21 tuổi rồi),sức khỏe thì không được tốt,học hành thì không giỏi,con chả biết tương lai con rồi sao nữa, nhiều lúc con muốn chết cô ạ.Cô trả lời con nhe Y!M pham_tieu_nhu. Mail:phamtieunhukg@yahoo.com hoặc pham_tieu_nhu@yahoo.com.vn
(anonymous) Hoàng Hiền writes:Cháu rất cảm ơn những lời khuyên của cô. Cháu bận học nhiều nên chưa cảm ơn cô được sớm nên cháu mong cô thông cảm cho cháu ạ. Sắp tới trước khi khai giảng năm học mới thì cháu được nghỉ một vài ngày và những ngày đó lại dành cho việc đi tái khám. Lần này cháu làm xét nghiệm xem kết quả ra sao rồi sẽ thuyết phục mẹ cháu không mua thuốc nữa. Cháu xin chúc cô luôn luôn khoẻ mạnh, yêu đời và hoàn thành tốt mọi công việc trong cuộc sống hằng ngày của cô!
(anonymous) Hoàng Hiền writes:Cháu rất cảm ơn những lời khuyên của cô. Cháu bận học nhiều nên chưa cảm ơn cô được sớm nên cháu mong cô thông cảm cho cháu ạ. Sắp tới trước khi khai giảng năm học mới thì cháu được nghỉ một vài ngày và những ngày đó lại dành cho việc đi tái khám. Lần này cháu làm xét nghiệm xem kết quả ra sao rồi sẽ thuyết phục mẹ cháu không mua thuốc nữa. Cháu xin chúc cô luôn luôn khoẻ mạnh, yêu đời và hoàn thành tốt mọi công việc trong cuộc sống hằng ngày của cô!
(vanchi) Gửi pham_tieu_nhu:Trước hết, cho cô chia sẻ với con về những khó khăn con đang phải đối mặt. Bệnh này khó khỏi được hoàn toàn nên chắc sẽ phải đương đầu với nó lâu dài đấy.Theo cô, con đừng nên uống thuốc một cách tuỳ tiện như vậy, mà chỉ lúc cấp thiết hãy dùng. Muốn vậy, con nên đi kiểm tra tiểu cầu thường xuyên (và BV làm xét nghiệm máu để đếm TC) và theo dõi. Dù TC xuống rất thấp nhưng con vẫn khoẻ mạnh bt, không bị xuất huyết hoặc mệt mỏi gì thì mức TC đó là an toàn. Từ sau, nếu TC từ mức đó trở lên thì không cần dùng thuốc gì cả.Khi con xác định được mức TC an toàn thì không cần lo lắng gì cả. Chỉ khi TC xuống thấp hơn thì lại phải theo dõi xem cơ thể mình an toàn được đến mức tiểu cầu nào.Người bị giảm tiểu cầu vẫn có chồng bt được. Còn việc có con phải suy tính kỹ lưỡng, khi TC ở mức an toàn thì môứi tính đến chuyện mang thai và sinh nở.Chúc con mạnh khoẻ, an toàn!
(anonymous) Hoàng Hiền writes:Cô Chi ơi,cháu dừng thuốc đã 1tháng rồi. Nhưng dạo này bắt đầu xuất huyết ghê quá ạ. Nào thì mũi chảy máu mãi mới hết, chân răng cũng lại gỉ máu luôn ạ. Chân bắt đầu tím nhiều. Vừa rồi kinh nguyệt cháu ra nhiều kinh khủng luôn ạ. Bây giờ cháu vẫn còn thuốc của lần cuối đi khám. Vì hồi cuối tháng 8đi khám về tc lên 172 nên cháu ko uống nữa. Cháu không biết là nên uống tiếp hay không? Và uống như đơn cũ hồi cuối t8 khám về được không ạ? Cháu mong sớm nhận được hồi âm của cô.
(anonymous) Anonymous writes:chào cô Vân Chi,cháu tên là Huyền ở Quảng Bình, năm nay cháu 18 tuổi. cháu cũng mắc phải căn bệnh giảm tiểu cầu này nhưng lại do một trường hợp rất lạ là sau khi đi hàn răng về cháu thấy có nhiều nốt xuất huyết dưới da, những ngày sau đó nốt xuất huyết càng nhiều đi kem là những vết bầm tím, chẩy máu chân răng,từng cục máu đọng lại trên lợi, chảy máu lưỡi và chảy máu âm đạo rấtnhiều.Rất may cho cháu là khi đến chơi nhà của đứa bạn học cùng lớp gặp mẹ của nó là bác sĩ, cô ấy đã khuyên cháu là hôm sau nhịn ăn để đến bv làm xét nghiệm máu. Lúc nghe bác sĩ nói là bị bệnh xuất huyết giảm tiểu cầu thì cháu chẳng biết là bệnh gì và có nghiêm trọng không mà bác sĩ lại yêu cầu nhập viện ngay. Trong 3 ngày ở bệnh viện tỉnh cháu thấy mình vẫn đi lại bình thường chỉ hơi chóng mặt và khó thở một chút, ăn uống vẫn bt nhưng hầu như không cảm nhận đc vị gì cả, lúc điều trị ở bv tỉnh thì bs chỉ cho cháu dùng thuốc solumedrol(40 mg) và lantazolin (30mg). Sau 3 ngày thì bs cho cháu chuyển lên bvtw huế, trong giấy chuyển viện có ghi số lượng tiểu cầu là 0*10^9/l.cháu điều trị 2 tuần ở khoa huyết học bvtw huế thì đc ra viện(2/10/2009),bố mẹ cháu cũng không hỏi bs là tiểu cầu lúc đó đc bao nhiều vì thấy cháu đã khỏe hơn nên mừng quá. Lúc về nhà nhìn mình trong gương cháu suýt không nhận ra mình vì nhìn mặt cháu lúc đó trông chả khác gì cái bị thịt.Hôm nay cháu đi làm xn máu để kiểm tra thì tiểu cầu là 128*10^9/l, bs bảo là độ tttc giảm nhưng không nghiêm trọng, cháu thì lúc nào cũng luôn vui vẻ và yêu đời vì cháu biết nếu có buồn hay lo lắng quá cũng chẳng giải quyết đc chuyện gì hơn nữa lại càng làm cho bố mẹ và mọi người càng lo lắng hơn. Vì muốn biết thêm thông tin về căn bệnh này nên cháu lên mạng tìm kiếm và tình cờ đọc đc blog này của cô, rất cảm ơn cô về những thông tin trên trang blog này nó đã giúp cháu phần nào biết thêm về căn bệnh này và những cách khác ngoài cách phải uống những viên thuốc tây đắng nghét đó để có thể sống cùng căn bệnh này. Cháu cảm ơn cô và mọi người, chúc cô và gia đình luôn khỏe mạnh, hạnh phúc.cháu Trương Huyền
(vanchi) Gửi Hoàng Hiền: Cô không phải là bác sỹ và không có kiến thức gì về y học ngoài một số kinh nghiệm ít ỏi của quá trình điều trị rất ngắn ngủi. bởi thế cô không thể khuyên cháu những trường hợp cấp tính như vậy. Phải tìm đến bác sỹ thô Hiền ạ! Chúc cháu nhanh bình phục!Gửi Trương Huyền: Tiểu cầu của cháu đạt 128K là ổn rồi, vì mức tối thiểu là 150K mà. Như vậy cháu không cần lo lắng làm gì cả, chỉ cần theo dõi thường xuyên là ổn.Chúc mừng cháu và chúc cháu luôn lạc quan, có nghị lực!
(BinhDC75) Chào chị Vân Chi,Rất cám ơn chị về những bài viết rất bổ ích cho những người bị bệnh tiểu cầu thấp.Vừa rồi em có đi kiểm tra sức khoẻ định kỳ và được kết luận là tiểu cầu thấp 123K, sau đó bác sỹ hẹn xét nghiệm máu lại sau 1 tuần và kết quả là 147K. Theo như chỉ số tiểu chuẩn thì mức trung bình sẽ nằm trong dải (150-400K). Vậy chị Vân Chi vui lòng tư vấn giúp nên em phải làm gì? vì hiện cũng thấy hơi hoang mang, không biết tình trạng của em như thế có vấn đề gì ko? Em đang tính đến Viện huyết học làm test lại công thức máu để xác định lại. Kết quả kiểm tra sức khoẻ định kỳ năm ngoái tiểu cầu là 110K nhưng do bác sỹ quá ẩu ko tư vấn nên cứ nghĩ mình ko sao.Hiện nay tình trạng sức khoẻ em vẫn bình thường, tập thể dục đều đặn hàng ngày.Vậy mong chị Vân Chi tư vấn giúp nên phải làm gì? uống thuốc gì và nếu cần chữa trị thì địa chỉ ở đâu? Em là Nam giới, năm nay 36 tuổi.Cám ơn chị nhiều
(vanchi) Chào Bình,Theo chủ quan chị nghĩ thì TC ở mức 123K-147K chưa phải là đáng ngại vì chỉ thấp hơn bình thường có chút xíu không đáng kể. Những bệnh nhân giảm TC đều là những người có mức TC thâp hơn thế nhiều, thâmj chí rất nhiều (Em đọc các bài viết thì sẽ thấy).Vậy nên theo chị em cứ theo dõi cho yên tâm chứ chưa cần uống thuốc tây làm gì vì lợi bất cập hại (tác dụng phụ của thuốc khủng khiếp hơn nhiều những tác dụng nó mang lại)Em đừng quá lo lắng mà ảnh hưởng sức khoẻ!
(BinhDC75) Chào chị Vân Chi,Cám ơn chị đã động viên, em thấy yên tâm hơn nhiều rồi.Nhân tiện chị cho em hỏi, bị TC giảm có kiêng ăn uống gì ko? Hôm trước em đọc đâu đấy thấy bảo TC thấp thì hạn chế vận động manh mà em lại thường chơi thể thao. Không biết liệu có phải dừng và nộp đơn vào câu lạc bộ các cụ để tham gia đi bộ và tập dưỡng sinh ko? :-)Any way, chúc chị sức khoẻ và có nhiều bài viết bổ ích cho mọi người.
(vanchi) Về ăn uống chị chưa nghe ai nói phải kiêng cữ gì cả.Hạn chế tập thể thao là bởi thể thao dễ gây chấn thương, chảy máu, sẽ nguy hiểm nếu TC quá thấp vì sẽ không cầm được máu. Nhưng chị nghĩ mưc TC của em chưa có gì đáng ngại, chưa đến mức phải chuyển sang thái cực quyền đâu 🙂
(anonymous) Anonymous writes:Chào chị Vân Chi và mọi người. Em có em gái năm nay 17 tuổi. Bị chẩn đoán xuất hiện giảm tiểu cầu không đặc hiệu tháng 11/2009. Hiện nay đang điều trị tại nhà. Tuần này tái khám thì tiểu cầu là 59k. Bác sĩ đã tăng liều lượng thêm là 1 viên lomac mỗi ngày. Mỗi ngày em nó uống 2,5 viên Medrol và 2 viên lomac. Tái khám sau một tuần. Sau khi uống em thấy thuốc có tác dụng phụ nhiều quá. Em rất lo. Nhưng em nghĩ vẫn cho em nó điều trị theo phác đồ tại Bệnh viện truyền máu huyết học ở Tp.HCM thêm một thời gian. Con uống thuốc đông y của ông Long thì hiện em đang cân nhắc. Hy vọng sẽ được mọi người chia sẻ thông tin qua nick yahoo hoangtunho_hcm080285@yahoo.com.vn . Chúc mọi người đang mang trong người bênh này hãy vui vẻ và lạc quan nhé. Vì dù sao đây cũng là bênh lành tính. Nếu có vô trong bệnh viên truyền máu và huyết học mới thấy nhiều bênh nặng hơn nhiềuP/s: Đọc blog thấy chị Vân Chi viết blog hay và lạc quan lắm. Cảm ơn chị nhiều về nhiều bài viết thú vị.
(vanchi) Cảm ơn bạn đã đọc blog và chia sẻ!Trước mắt có lẽ cứ theo phác đồ mà BS đã cho rồi theo dõi thêm. Tuy nhiên, theo tôi được biết, rất ít trường hợp khỏi được bệnh hoàn toàn nên cần xác định tư tưởng sống chung với lũ. Nếu tiểu cầu thấp nhưng không có biến chứng gì, không xuất huyết… thì hoàn toàn có thể yên tâm sống vô tư.
(anonymous) Anonymous writes:Cảm ơn chị nhiều về lợi khuyên nhé. Hôm nay đưa bé em đi khám thì tiểu cầu tiếp tục giảm còn 47k. Bác sĩ chuyển sang dùng thuốc medexa kết hợp lomac + thuốc chống các tác dụng phụ. Chắc em vẫn cho bé theo phác đồ điều trị thêm một thời gian. Về thuốc của dược dĩ Đào Kim Long chị uống thấy có hiệu quả không? Em có cho bé em uống hoa Kim Châm mà hình như không hiệu quả cho lắm.
(vanchi) Thuốc nam thì không bao giờ tác dụng ngay được, mà thường phải qua một thời gian rất dài. Hơn nữa, không có thuôc nam nào tốt với tất cả mọi người vì nó phục thuộc cơ địa mỗi người, hợp hay không hợp.Chị uống được khoảng một năm và ngừng lâu rồi. Tiểu cầu vẫn thấp hơn mức tối thiểu nhưng không có dấu hiệu gì đáng ngại nên chị cứ coi như không có bệnh gì.
(anonymous) Anonymous writes:Cảm ơn chị nhiều nhé.Chúc chị và mọi người một năm mới dồi dào sức khỏe, thành công và hạnh phúc trong cuộc sống.Khó khăn chỉ là nhất thời mà thôi.
(anonymous) Anonymous writes:Xin chào các bạn:Bố tôi năm nay 83 tuổi, là cán bộ cao cấp đang nghỉ hưu ở trường Đảng Nguyễn Ái Quốc. Hiện ông đang nằm cấp cứu tại bệnh viện Bạch Mai (Hà Nội), khoa gây mê hồi sức. Ông đã bị xuât huyết não kèm vào đó là tụt tiểu cầu. Hồng cầu trong máu thấp và bạch cầu rất cao. Gan và lá lách sưng to. Các bác sỹ tại bệnh viện Bạch Mai đã mổ não cấp cứu cho ông và hút phần máu đọng trong não ra. Trước khi ông vào cấp cứu, ông có các triệu trứng như kém ăn và người mệt mỏi. Trước khi mổ, ông đã bị hôn mê một vài tiếng đồng hồ (các bác sỹ chẩn đoán là do máu đọng chèn lên não). Sau khi mổ, ông đã liên tục được truyền tiểu cầu và hồng cầu. Nhưng lượng tiểu cầu của ông liên tục giảm xuống làm cho vết thương trong não của ông không ngừng chảy máu. Vì vậy nên sau khi rút ống thoát dịch tại hộp sọ, ông lại tiếp tục rơi vào hôn mê do máu chảy ra trong não. Tình trạng của ông hiện nay rất nguy kịch. Các bác sỹ và bạn đọc nào có ý kiến hoặc kinh nghiệm chữa trị để có thể khuyên gia đình, xin vui lòng gọi tới số điện thoại 01678564255 (gặp chị Oanh) hoặc levanson.pl@gmail.com. SOS!Gia đình xin chân thành cảm ơn và hậu tạ.
(vanchi) Rất tiếc là tôi chỉ biết nói lời chia sẻ chứ không biết nên khuyên gì anh và gia đình cả. Tôi không có kiến thức gì về y học, chỉ có một chút hiểu biết về bệnh giảm tiểu cầu. Nhưng bệnh của bác hiện giờ không đơn thuần là giảm tiểu cầu nữa.Tôi chợt nghĩ, hay là cắt lá lách thử xem sao (không rõ nó đang sưng như vậy thì có cắt được không). Mặc dù tỷ lệ chữa trị thành công bệnh giảm tiểu cầu bằng phẫu thuật lá lách chỉ 50-60%, nhưng trong tình thế còn nước còn tát như hiện tại thì đó cũng là một chiếc phao hy vọng. Anh thử hỏi ý kiến BS xem sao.Bạch Mai không phải BV chuyên khoa huyết học, nên một mặt cứ để họ điều trị cho bác phần xuất huyết và hồi sức cấp cứu. Còn mặt khác thì nên xin tư vấn của BS huyết học xem vì sao tiểu cầu không thể tăng nổi. Anh nên đến Viện huyết học và các bệnh về máu tìm BS cho đúng chuyên khoa.Cầu chúc anh và gia đình tìm được giải pháp hữu hiệu cấp cứu bác!
(anonymous) Anonymous writes:Xin chào chị Vân Chi và các bạn đọc,Trước hết tôi và gia đình xin chân thành cảm ơn sự giúp đỡ và những lời động viên của chị Vân Chi qua blog này và qua cả email. Chúng tôi thực sự cảm động trước tấm lòng của chị.Bố tôi hiện nay bệnh viện xác định là bệnh RỐI LOẠN SINH TỦY – KHÔNG SINH TỦY. Hiện ông đã bị biến chứng xuất huyết não. Các bạn có kinh nghiệm hoặc thông tin gì tư vấn xin gửi vào trang blog này giúp gia đình. SOS!Gia đình xin chân thành cảm ơn!
(vanchi) Thực sự là tôi không biết nói gì vì không có chuyên môn.Hy vọng có ai đó biết, sẽ tư vấn giúp gia đình anh!Cầu mong những điều tốt lành nhất sẽ đến với bác!
(anonymous) nguyễn anh xuân writes:trước tiên em xin chân thành gửi lời cám ơn đến chị vân chi và cũng như các bạn, chị em thật sự em đang lo lắng, mẹ của em bệnh lá lách to tính đến bây giờ là 7 nănm rồi, đi khắp các bệnh viện trong thành phố vẫn ko khỏi, người ta chỉ bán thuốc uống , xong không có cách trị hẳn, bệnh vẫn tái đi tái lại, vừa rồi mẹ em lại thấy đau bên la lách, đau được mấy ngày thì lại cảm thấy tim đập mạnh thở không ra hơi, mẹ em khóc quá trời chị ah, em không biết phải làm gì, nên viết thư này gửi đến chị cũng như các bạn đọc, mong em se được hồi âm. em cảm ơn chị!
(vanchi) Thực sự là chị không biết nói gì vì không có chuyên môn.Hy vọng có ai đó biết, sẽ tư vấn giúp gia đình em!Cầu mong những điều tốt lành nhất sẽ đến với bác!
(anonymous) Anonymous writes:chào cô Vân Chi và các bạn bị bệnh trước.Quả thực cháu chưa bao giờ nghe đến căn bệnh này trước đây.cháu bị sốt cao, sau đó đến bệnh viên và BS cho xét nghiệm máu, BS kê thuốc cho cháu uống,cũng không kết luận rõ ràng là mình có bị bệnh giảm tiểu cầu như mọi người không mà chỉ nhắc đi nhắc lại mình là lượng tiểu cầu tụt quá mức bình thường. Mình có hỏi tại sao tụt tiểu cầu? phải ăn uống sao cho nó tăng? BS cũng chẳng nói rõ ràng. Làm cho mình rất sợ.Hiện giờ mình ăn uống rất bình thường, chỉ đứng khoảng 30 phút là thấy nhức chân, ngứa 2 lòng bàn chân, trên chân của mình xuất hiện rất nhiều nốt chấm đỏ,bầm tím cả 2 bên chân như người bị sốt phát ban vậy. cháu nghe bạn bè nói về chứng tụt tiểu cầu này tất nguy hiểm, chữa chạy lâu dài, tốn kém và chưa biết lúc nào mới có thể khỏi có thể chết lúc nào không biết. cháu sợ lắm, cháu không giám cho gia đình biết,giờ cháu chẳng biết làm sao nữa. Liệu BS kết luận như vậy có phải là cháu đã mắc bệnh giảm tiểu cầu không cô Vân Chi? có phải đó là những triệu chứng ban đầu của bệnh không ah?Cháu cũng sẽ dần dần bị giống các bạn khác phải không ah?Giờ cháu phải làm sao?cháu rất mong được sự chia sẻ của mọi người trong lúc này.cháu cảm ơn Cô!
(vanchi) Có thể đó chỉ là một lúc bất thường, vì lý do gì đó mà tiểu cầu giảm, chứ những triệu chứng cháu nói không phải của bệnh giảm tiểu cầu.Cháu nên đến BV xét nghiệm máu đếm TC xem được bao nhiêu. Đếm vài lần mà vãn thấy thấp hơn 150.000 thì có thể là bệnh giảm TC. Nếu không, rất có thể là bệnh khác.
(anonymous) linh tran writes:chi van anh oi. em hien tai dang mang thai nhung co uongn thuoc medexa 14mg. em nghe noi anh huong den thai dung khong chi / em lo lam dinh se bo thai vi em so sinh con ra se bi di tat. xin chi cho em len khuyen.
(vanchi) Em ơi! Chia sẻ với em, nhưng chị rất tiếc là không thể khuyên em điều gì vì chị không có kiến thức gì về y học. Nhưng chị thấy thuốc điều trị TC rất độc và nhiều tác dụng phụ. Em nên xin ý kiến BS để có quyết định đúng đắn và kịp thời.Và theo chị, nếu TC của em thấp nhưng không có triệu chứng xấu gì, không xuất huyết, khong bầm tím… thì em cứ quên nó đi. TC của chị cugnx chỉ vài ba chục ngàn, nhưng chị không hề nghĩ là mình có bệnh gì cả.À, em thử chỉ số máu chảy máu đông xem sao. Nếu vẫn trong giới hạn an toàn thì hãy quên cái bệnh TC của mình đi!
(anonymous) phương writes:chao chi van vo em cung đồng bệnh như trên khi e đọc thi cũng đã hiểu vay la minh không nên uống thốc tây nhiêu hả chi?mức tối thiểu chính xác là bao nhiêu vây chinếu có bị bầm tím tay chân sơ sơ la cung không sao đúng không chi E cám ơn chị đã chia sẽ
(anonymous) phương writes:Ag còn nữa chị ơi cho em hỏi bệnh này có mang tính di truyền không chiCám ơn chị
(vanchi) Không ai có thể nói chính xác mức TC bao nhiêu là an toàn bởi điều này phụ thuộc mỗi người. Có người 50.000 đã xuất huyết phải cấp cứu, có người xuống tới 10.000, thậm chí còn vài ngàn vẫn bình thường => Mỗi người tự xác định cho mình mức này thôi, không ai nói được.Chân tay bầm tím vài ba nốt, thoáng qua thì không sao, uông thử C có thể cũng giúp ích. Nhưng nếu bị nhiều và thường xuyên thì phải đến BS.Theo chị biết thì bệnh không di truyền.
(anonymous) Thuy Linh writes:Chị ơi, em là Linh, em bị bệnh giảm tiểu cầu không rõ nguyên nhân đã hơn 5 năm nay ạ. Trước đây, em đã từng liên lạc với chị để hỏi về Lương y Đào Kim Long ạ. Sau khi chăm chỉ uống thuốc của ông Long 1 năm thì bệnh của em có vẻ ổn. Em ko uống thuốc nữa và 3 năm qua, em sống ko cần thuốc.Nhưng đến tháng 10 năm 2010, bệnh của em bị tái phát. Dùng Medrol liều cao ko ăn thua, truyền tiểu cầu máy cũng ko lên. Và đến giờ, em phải dùng hóa chất Endoxan, em đã truyền 3 đợt và giờ tiểu cầu của em vẫn rất thấp, chỉ khoảng từ 7 – 12dvi mà thôi. Chân răng liên tục chảy máu, chân tay thì nhiều vết xuất huyết. Em lo lắm chị ạ, ko biết phải làm sao nữa ạ
(vanchi) Chị nhớ rồi, Linh Baby phải không?Thực sự là chị không có kinh nghiệm gì hơn đâu, nhưng nếu thuốc của ông Long đã từng có tác dụng với em như vậy thì tại sao không thử lại lần nữa nhỉ?Em thử xem sao nhé!
(anonymous) thien huong_xn writes:em chao chi . em moi phat hien minh bi benh tieu cau khong ro nguyen nhan . chi co thuoc nao hay chi dum em voi
(vanchi) Chị không phải BS nên không biết về các loại thuốc. Em muốn tham khảo các phương pháp chữa trị dân gian thì đọc ở blog này.
(anonymous) Anonymous writes:Thưa quy vi,Nam nay toi 70 tuoi va song tai My. Vua roi toi da chia xe voi moi nguoi mot so kinh nghiem han hep ve chung benh nay. Toi bi benh tieu cau thap ( platelet low ) Toi thu mau 01 nam toi thieu 04 lan, chi so do tieu cau luc nao cung tu 25-30 da duoc 06 nam. Qua nhieu cuoc kham nghiem va thu tuy song bac si chuyen khoa ve mau tai mot benh vien Tieu Bang dan do toi mot cau rat ngan gon va ro rang. De nghi toi dung bao gio uong hoac tiem bat cu mot loai thuoc gi de tri benh nay. Khi chung ta mac phai chung benh nay thi danh phai chiu vay thoi, khong nen lo au buon buc song thoai mai vui ve, nen tap di bo hang ngay. Uong va tiem thuoc vao tieu cau se len va roi se xuong that nhanh, moi lan len xuong nhu vay benh cang nang them. Nhu the khong nen nghe loi uong va tiem thuoc bay ba, tien mat tat mang. Qua 06 nam toi mac phai chung benh nay toi song rat thoai mai vui ve. Chuyen gi den se den co lo rau vo ich. Truong hop cua toi khi nao benh tro nang mau thoat ra tu mieng va hau mon, goi xe cuu thuong cho vao benh vien o day bac si lo. Quy vi da biet benh vien o My trang bi day du phuong tien, y ta san soc benh nhan nhu nguoi nha, benh vien dau co thieu thuoc, loai thuoc gi ma khong co nhung chinh bac si chuyen khoa ve mau an can dan bao dung bao gio dung mot loai thuoc gi vi benh tieu cau thap khong dung thuoc de tri. Khi mau thoat ra ben ngoai bac si benh vien se lo. Qua kinh nghiem cua toi chia xe cung moi nguoi. Chung ta cau chuc binh an va suc khoe cho nhau.Vo Thuong
(vanchi) Cảm ơn thông tin của anh! Mời các bạn tham khảo!
(anonymous) Anonymous writes:Thua co Van Chi,Toi la Vo Thuong. Toi phai bo tuc them trong muc "goi cac ban bi giam tieu cau". Tay chan toi moi lan dung o dau thi bam o do, cho bam hien len mau duoi lan da, trong thoi gian tu 20 den 25 ngay moi tan het mau bam. Toi xin thua rang: mot lan nua toi xin nhan manh dung bao gio uong hoac tiem thuoc de tri benh nay vi chung benh tieu cau thap cam tuyet doi khong dung thuoc. Uong thuoc vao mot thoi gian sau no se bien chung benh cang nang rat nguy hiem. Mac phai chung benh nay danh phai chiu thoi dung lo au, so set khong nen suy nghi nhieu, song vui ve thoai mai. Khi nao mau thoat ra ben ngoai phai di ngay toi benh vien la duoc roi. Toi da duoc 02 bac si chuyen khoa ve mau nguoi My tai 02 benh vien lon Tieu bang deu de nghi toi nhu vay. Chung ta chuc binh an cho nhau.Vo Thuong
(vanchi) Cảm ơn anh Vô Thường! Đây quả thực là một quan điểm điều trị trái ngược với những gì y học hiện đại VN đang cố công theo đuổi và hầu như chẳng mấy thành công. Không biết bao nhiêu người cứ đôi ba tháng lại vào viện truyền cortiroid (hoặc các thuốc tương tự) kéo tiểu cầu lên một cách cấp tính, để khi ra viện nó lại tụt xuống tức thì, và lại chuẩn bị cho một đợt vào viện tiếp theo… Cứ vậy, cuộc đời mỏi mòn khổ ải trong bệnh viện, mà chẳng có kết quả khả quan gì.Riêng trường hợp của em: Em không còn quan tâm tới bệnh nữa, không hề dùng bất cứ một loại thuốc gì cả. Và mọi việc có vẻ vẫn ổn thỏa, dù tiểu cầu chẳng đạt được mức tối thiểu.Em cứ nghĩ mình liều, hoặc số em may mắn có mức an toàn cao so với những bênh nhân khác. Hóa ra, rất vô tình, lại đang tuân thủ phương pháp điều trị của y học Mỹ. Thật tuyệt!
(anonymous) Anonymous writes:Thua co Van Chi. Thua cac ban cung dong canh ngo bi benh tieu cau thap. Toi rat buon va tiec cho mot so ban vi qua lo au ma xu dung thuoc bua bai,lam cho tieu cau cang ngay cang nang kho chua tri hon. Co Van Chi noi hoan toan dung. Co mot so bac si khong phai la chuyen khoa con yeu kem ho theo truong phai chi so, nham mat co suc bang moi cach de co tieu cau len muc binh thuong ma khong biet rang rat nhieu nguoi co the thich nghi va chi can mot chi so tieu cau nhat dinh nao do ho van co the song binh yen nhu thuong. Cach day gan 06 nam toi bat dau bi chung benh nay nang lam tay chan deu bam tim va hien mau duoi lan da, dung dau bam do nhung mau chua thoat ra mui, mieng va hau mon. Qua thoi gian xet kham nghiem hon 1/2 thang. Bac si chuyen khoa ve mau nguoi cho toi biet ket qua benh tieu cau thap nhung khong cho toa mua thuoc, toi rat ngac nhien nhin ong va hoi thua bac si toi co the di du lich xa duoc khong? Ong tra loi duoc, neu the bac si cho toi thuoc de uong ong tra loi benh gi ma uong thuoc. Nho loi toi de nghi dung bao gio dung bat cu mot loai thuoc gi vi benh nay khong tri bang uong thuoc, song vui ve, thoai mai, tap di bo hang ngay chi khi nao mau thoat ra ben ngoai rang, mui, hau mon phai vao ngay benh vien la duoc roi o day se co bac si lo. Toi ra ve nhung khong an tam chut nao. Toi hoi them y kien vai ong bac si gia dinh nguoi Viet Nam song lam viec tai My nhung cac ong rat thanh that noi: toi khong phai bac si chuyen khoa ve mau nen khong the noi chinh xac duoc bao toi di den mot bac si chuyen khoa ve mau khac. 1/2 thang sau toi nho mot nguoi ban huong dan toi di gap mot bac si chuyen khoa ve mau nguoi My khac. Toi trinh bay tat ca benh an cua toi co ve ong khong vui. Toi biet y ong dang nghi gi nen toi moi trinh bay toi dang thi hanh nghiem chinh loi dan bao cua bac si toi nhung toi muon hoi them bac si nen kieng an nhung loai thuc pham nao? Luc nay ong moi cuoi va noi voi toi nhung thuc pham nao thich thi an khong kieng cu va bao toi nen nho lam dung theo loi de nghi cua bac si chuyen khoa phu trach kham benh toi. Nhu the hai ong bac si chuyen khoa ve mau deu dong mot quan diem tri benh tieu cau thap la nhu the do. Nhan dip kham benh thuong le, bac si gia dinh toi cho biet, bac si chuyen khoa va toi khong cho ong uong thuoc vi benh nay khong dung thuoc de tri. Neu uong bat cu mot loai thuoc nao benh se bien chung rat nguy hiem, khong nen co suy nghi dung thuoc nang tieu cau len do la mot dieu rat sai lam nghiem trong. Vi the, toi muon cho cac ban dong canh ngo hieu ro them de yen tri vui song, khong nen suy nghi nhieu. chung ta mac phai chung benh nay danh phai chiu vay thoi, co buon lo cung vo ich, chuyen gi den se den. 06 nam roi toi song vui ve, thoai mai. Truoc khi dut loi toi xin loi co Van Chi toi da lap di lap lai van de nay nhieu lan. Chung ta chuc binh an va suc khoe cho nhau.Vo Thuong
(anonymous) Y.Minh writes:Chào chị Chi! Em là Yến Minh đây. Chị dạo này thế nào rồi? Em vẫn thường xuyên vào blog của chị đấy. Thích lắm, vì ngồi nhà mà vẫn được đi du lịch qua ảnh của chị.Cuộc sống của em vẫn thế. Sức khoẻ cũng ổn. Như lúc trước em đã có trao đổi , em đã bỏ thuốc được hơn1 năm , hàng ngày chỉ dùng bột tam thất( cũng có nhiều khi quên và …lười không uống).Hiện nay TC của em còn ổn hơn cả lúc uống thuốc chị ạ. Thấp nhất là 70 và cao nhất là hơn 200. Cứ loanh quanh như thế . Nói chung là trên dưới 100.Em vẫn vô tư,hàng ngày còn tham gia khoá học thể dục thẩm mỹ,vừa khoẻ người, vừa giữ dáng. Hì…Hai năm điều trị bằng thuốc tây, giờ em phải chịu những hậu quả của nó.Lúc uống Medrol thì không đến nỗi, nhưng khi chuyển qua Endoxan ( một loại hoá chất dùng trong điều trị ung thư), em dã bị ảnh hưởng nặng nề. Hiện mắt em mờ hẳn, dị ứng với ánh sáng, toàn bộ hai hàm răng thì ê hết, không dùng đồ nóng hay lạnh được,chỉ dùng được nước ấm thôi.Cũng may là em đã có 2 nhóc, không thì… em nghe nói thuốc ấy còn ảnh hưởng nặng đến việc sinh con nữa.Em muốn cảnh báo các bạn khác đừng theo bác sĩ uống những thứ thuốc ấy.Nó không những không giúp hết bệnh mà còn để lại hậu quả không tốt. Em mong chị luôn khoẻ, luôn gặp nhiều may mắn. Hy vọng một ngày không xa chị em ta lại gặp nhau!
(vanchi) Chào em!Nghe tin em mà vừa vui vừa buồn.Vậy là em đã khỏi hẳn căn bệnh quái ác ấy rồi. TC như thế là quá ổn, hoàn toàn khoẻ mạnh. Mừng cho em! Hy vọng mức TC đó sẽ cứ ổn định và em không còn phải bận tâm gì về nó nữa.Buồn là chị em mình đều đã từng sai lầm, đã nhồi vào người không biết bao nhiêu hoá chất độc hại. Chị may mắn hơn, đã dừng sớm và hậu quả để lại không đáng kể, còn em thì… buồn quá. Thật tiếc! Giá mà biết được những thông tin của anh Thường sớm hơn, chắc chắn chị đã khuyên em kiên quyết dừng thuốc. Dạo đó chị cũng khuyên em nhưng không chắc chắn nên không dám nói mạnh. Giờ thì có cơ sở để mà tin tưởng, để mà kiên quyết, thì đã muộn mất rồi.Chia sẻ với em! Nhưng thôi, mình cứ lạc quan, và khắc phục dần dần em nhỉ!Hy vọng có dịp gặp lại em.
(anonymous) Anonymous writes:Chào chị Vân ChiTôi không giảm tiểu cầu mà giảm cả ba dòng máu ngoại vi, Bác sĩ cho uôpngs predníolon trong vòng 20 ngày thì các chỉ số hòng cầu, bạch cầu và tiểu cầu trở lại bình thường. Nhưng tôi đã không uống thuốc đó nữa từ 1 tuân nay nhưng không biết sao mặt vẫn còn húp, ai cũng "quở". Tôi biết đó là hội chứng cushing. Chị đã uống thứ này, xin hỏi chị bao giờ thì nó bình thường trở lại?Cảm ơn nhiều
(vanchi) Chào anh/chị. Toi cũng không nhớ chính xác sau khi dừng thuốc bao lâu thì mặt mũi trở lại bình thường, nhưng chắc chắn 1 tuần chưa thể đủ. Da thịt con người đâu phải như cao su mà đàn hồi nhanh thế được, cũng phải có thời gian để nó phục hồi. Lại còn phụ thuộc cơ địa từng người nữa, có người nhanh có người chậm hơn.Có điều anh/chị cứ yên tâm. Dừng thuốc là dần dần sẽ lại bình thường mà. Chúc mừng anh/chị.
(anonymous) Anonyme writes:Em chào chị,Lâu lắm rồi em mới vào blog của chị vì đúng ra là em rất chưa quen dùng opera; nên hay lười chị ạ. Hôm nay em vào đây để chia sẻ một tin buồn; ko biết chị đã biết chưa ạ! Em Linhbaby đó chị; em ấy vừa mới ra đi hồi đầu tháng 10 vì cãn bệnh giảm tiểu cầu này. Nói đến đây em muốn gửi đến các bạn một thông điệp rằng chúng ta những người đã bị mắc bệnh này ko nên chủ quan và cũng ko nên quá lo âu. Vì quan điểm là có bệnh phải chữa; và chữa càng sớm càng tốt. Tất nhiên mỗi người một cơ địa và có những nguyên nhân gây bệnh khác nhau ah. Cầu chúc cho tất cả các bạn bè luôn được khỏe mạnh và bình an.
(anonymous) Anonyme writes:Em chào chị, Lâu lắm rồi em mới vào blog của chị vì đúng ra là em rất chưa quen dùng opera; nên hay lười chị ạ. Hôm nay em vào đây để chia sẻ một tin buồn; ko biết chị đã biết chưa ạ! Em Linhbaby đó chị; em ấy vừa mới ra đi hồi đầu tháng 10 vì cãn bệnh giảm tiểu cầu này. Nói đến đây em muốn gửi đến các bạn một thông điệp rằng chúng ta những người đã bị mắc bệnh này ko nên chủ quan và cũng ko nên quá lo âu. Vì quan điểm là có bệnh phải chữa; và chữa càng sớm càng tốt. Tất nhiên mỗi người một cơ địa và có những nguyên nhân gây bệnh khác nhau ah. Cầu chúc cho tất cả các bạn bè luôn được khỏe mạnh và bình an. Em. Thanh Huong
(vanchi) Chào Thanh Hương! Thật bất ngờ và đau lòng khi nghe tin dữ. Lâu rồi không thấy tin tức của các bạn đã từng liên lạc với blog chị, nên chị cũng không rõ mọi người ntn. Không ngờ chuyện đau lòng đã xảy ra.Vậy là chị được biết đã có 2 người ra đi vì bệnh giảm tiểu cầu: trước đây là anh Sáu, và giờ là Linh.Chứng tỏ sự thích ứng và khả năng chống chọi bệnh tật của mỗi người rất khác nhau. Và chưa thể lý giải được nguyên do. Chúng ta may mắn là những người vẫn khoẻ mạnh, thì hãy bình tĩnh, giữ niềm tin, nhưng cũng đừng chủ quan, luôn theo dõi bệnh để có thể ứng phó kịp thời.Xin thắp một nén nhang cho em Linh. Cầu mong em yên nghỉ!
(taivangnguyen) hôm nay vào trang này thấy : chắc mình cũng bị bệnh giảm tiểu cấu rồi VC ơi.Hồi này ngồi vi tính mình hay mệt mỏi, hay thấy choáng nhẹ; nghỉ một lúc là hết, chắc phải đi BV kiểm tra thôi.Cảm ơn bạn nhiều nhé.TV
(vanchi) Ôi, không phải đâu anh ạ. Triệu chứng đó thì nhiều bệnh khác, hoặc có khi chỉ là do mệt mỏi thôi. Chưa có gì để kết luận được là do giảm tiểu cầu đâu anh. Anh cứ giữ sức khoẻ và kiểm tra định kỳ nhé, đừng quá lo lắng!
(anonymous) Anonyme writes:Chị ơi; chị có dùng facebook ko ạ? em Thanh Huong
(vanchi) Có em à. Em ghé chơi nhé!http://www.facebook.com/profile.php?id=100002124142883